Sunday, October 28, 2012

Bạn đã ký tên vào thỉnh nguyện thư chưa?


Xin đừng thờ ơ, đừng làm ngơ…


 
 
 
 
 
 

Hãy quy tụ về Saigon ngày 30 tháng 10, xử hai nhạc sĩ Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình


Quỳnh Trâm Việt Nam (Danlambao) - Hãy quy tụ về Sài Gòn vào ngày 30 tháng 10 năm 2012 để biến ngày những kẻ bán nước xét xử người yêu nước thành ngày hội non sông, để Sài gòn được trở lại với tên gọi muôn thuở của mình, giờ đây toàn dân Việt Nam đã mạnh dạn xác quyết rằng đất nước Việt Nam là của dân tộc Việt Nam, nhất định không phải là của đảng cộng sản. Nhạc sỹ yêu nước trẻ Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình, những Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Đỗ Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Cù Huy Hà Vũ… là cháu con của Lê Lợi, Quang Trung, của Hưng Đạo, Phi Khanh, của Bà Trưng, Bà Triệu… là những tinh hoa của giống nòi Lạc Việt, họ không phải là những kẻ bán nước buôn dân. Những trang sử vàng của dân tộc Việt sẽ ngàn đời ghi tên của họ, bởi lịch sử đã sản sinh ra họ để họ làm nên lịch sử cho giống nòi Lạc Việt...
*
Hôm 16 tháng 10 vừa qua, tòa án nhân dân Thành Phố vừa thông báo sẽ đưa hai nhạc sĩ Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình ra xét xử tại Sài Gòn vào ngày 30 tháng 10 sắp tới, với tội danh mà cơ quan an ninh điều tra đã quy kết cho 2 nhạc sỹ yêu nước này là “tuyên truyền chống nhà nước cộng hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, theo khoản 2 điều 88 Bộ luật hình sự của nhà nước cộng sản Việt Nam.”

Nhiều người Việt trong và ngoài nước bắt đầu biết đến hai nhạc sỹ trẻ tuổi yêu nước Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình sau những cuộc biểu tình của những người yêu nước ở quốc nội phản đối hành động gây hấn của tà quyền Trung Cộng đối với việc cưỡng chiếm hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam cũng như nhiều vụ đâm chìm tàu của ngư dân Việt, bắt giữ ngư dân đòi tiền chuộc, trấn cướp ngư cụ, hải sản và bắn giết ngư phủ Việt Nam.

Những ca khúc nói lên nỗi lòng ưu tư của của hai nhạc sỹ trẻ đối với quê hương đất nước và dân tộc trước hiểm họa mất nước và trước sợ thờ ơ của nhà cầm quyền trước hiểm họa này là bằng chứng để tòa án của nhà cầm quyền cộng sản kết các anh tội tuyên truyền chống nhà nước.

Cả hai nhạc sỹ Trần Vũ Anh Bình và Việt Khang đều sinh ra khi quê hương đã không còn tiến súng, các anh lớn lên khi đất nước đã thanh bình để không còn phải nghe tiếng đại bác ru đêm, không còn phải nhìn thấy:

“Xác người nằm trôi sông, phơi trên ruộng đồng.
Trên nóc nhà thành phố, trên những đường quanh co.
Xác người nằm bơ vơ, dưới mái hiên chùa.
Trong giáo đường thành phố, trên thềm nhà hoang vu”...

Cùng thế hệ với chúng tôi, Anh Bình, Việt Khang đều được hấp thu nền giáo dục XHCN rằng phải

“Yêu tổ quốc, yêu đồng bào
Học tập tốt, lao động tốt
Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt
Giữ gìn vệ sinh thật tốt
Khiêm tốn, thật thà và dũng cảm”

Rằng “Yêu nước phải gắn liền với yêu chủ nghĩa xã hội”.

Và rằng “Có sách mới áo hoa ấy là nhờ ơn đảng ta… Vui tung tăng hoan ca có đảng cuộc đời nở hoa…” Vâng, mỗi ngày đều đặn trong tuần, suốt mỗi niên khóa học, thế hệ chúng tôi đều được “đảng và bác” nhồi sọ như vậy về tình yêu nước, yêu đảng và yêu “bác” Hồ. Vậy hà cớ gì Việt Khang và Anh Bình lại “tuyên truyền chống nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”?

Tôi xin khẳng định rằng không hề có bất kỳ một “thế lực thù địch” nào lôi kéo, kích động những người thuộc thế hệ 7X chúng tôi cả mà đó chính là những trải nghiệm trong cuộc sống thường ngày của chúng tôi: Cảnh hàng ngàn dân oan hàng ngày đến trước các cơ quan công quyền để khiếu kiện vì bị những kẻ cường hào ác bá đoạt nhà, cướp đất. Đó là cảnh hàng ngày vẫn đập vào mắt chúng tôi với hàng trăm cụ già, thiếu phụ và cả những trẻ em đang ở độ tuổi cắp sách đến trường nhưng lại phải sống kiếp cái bang, phải dãi dầu mưa nắng đeo bám các du khách, chèo kéo, van lơn để được nhận những đồng tiền bố thì cũng với thái độ rẻ khinh...

Chúng tôi đau xót không chỉ cho những mãnh đời đói nghèo, bất hạnh đó, mà chúng tôi đau xót cho cả dân tộc này, tại sao, vì đâu đã dựng nước đã giữ giữ nước bốn ngàn năm rồi mà đất nước cứ phải nhược tiểu, nghèo hèn, dân chúng cứ phải đói rách lầm than? Sao từ quan chức chính phủ cho đến thảo dân bần cùng trong xã hội đều phải sống đời ăn mày, sống kiếp ăn xin, cầu cạnh ngoại bang?

Đó là những trải nghiệm của chúng tôi khi cuộc sống hàng ngày cứ đầy dẫy trên mặt báo những trang tin về các công nhân, viên chức, những sinh viên học sinh cho đến những bà đồng nát, những nông dân trong buổi nông nhàn bị công an bắt quả tang khi đang trai trên gái dưới tại nhà hàng này, khách sạn nọ khi đang hớp tác mua bán dâm, bởi đâu, vì ai?

Đó là những trải nghiệm của chúng tôi trong cuộc sống hàng ngày về những cảnh người dân thấp cổ bé họng bị các lực lượng công an đánh đập hành hung, trấn lột mà không ít nhưng người bị câu lưu đến đồn công an để thẩm cung, rồi hôm sau được trả lại cho gia đình bằng một xác chết đã tím bầm, tanh lạnh.

Đó là những trải nghiệm của thế hệ chúng tôi về những phiên tòa mà cán cân công lý chỉ nghiêng về kẻ mạnh, nghiêng về phía kẻ nắm quyền, bị cáo là những dân lành vô tội, những người yêu nước thương nòi, xót đau cho quê hương điêu tàn cho dân tộc lầm than cho sơn hà nguy biến.

Dĩ nhiên, nhiều người hay gần như cả dân tộc Việt Nam phẫn nộ trước cảnh lộng quyền và bạo ác đó, nhưng mỗi người có một tầng bậc xúc cảm khác nhau để có những kiểu phản ứng khác nhau, có người chỉ lặng im trong niềm đắng cay sâu thẳm trong lòng, có người sôi giận đến tím ruột bầm gan, nhưng họ không biết phải bày tỏ thế nào, bởi họ biết rằng những nhà tù những trại những xà lim những ngục tối được xây dựng khắp nơi đang đón chờ những người khác tiếng nói với nhà cầm quyền mà cùng tâm tư tình cảm với những người yêu nước. Và cũng có nhiều người chẳng bày tỏ điều gì nhưng không phải là họ không có lòng hờn căm hay không biết phẫn nộ… chỉ bởi họ quá ngán ngẩm mà không biết phải nói gì…

Riêng Anh Bình và Việt Khang có được những ân tứ đặc biệt để nói thay cho triệu triệu đồng bào về nỗi lòng của họ đối với đất nước, với quê hương. Tội gì? Tội yêu nước thương dân? Tội trăn trở ưu tư khi bao người dân vô tội chết ngậm ngùi vì tay súng giặc Tàu? Tội đã không làm ngơ trước ngoại xâm?

Tội đã đứng lên đáp lời sông núi? Tội kêu gọi già trẻ gái trai giơ cao tay chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược bán nước Việt Nam? Hay Việt Khang đã có tội khi anh không thể ngồi yên khi Việt Nam đang ngả nghiêng?

Hay Việt Khang đã phạm tội anh tiên nghiệm được rằng dân tộc Việt Nam sắp phải đắm chìm một ngàn năm hay triền miên tăm tối? Sao xuống đường để tỏ bày tình yêu quê hương, dân tộc lại bị giam cầm?

Hay Việt Khang đã phạm pháp thì tiên nghiệm được rằng cháu con chúng ta sẽ là một thế hệ người Việt không cội nguồn khi thế giới đã không còn hai tiếng Việt Nam?

Còn nghịch lý nào hơn thế nữa không trên đất nước này khi yêu nước là có tội, khi lên tiếng khẳng định chủ quyền biển đảo của tổ quốc là bị tù đày?

Khi xuống đường phản đối quân xâm lược đang lấn chiếm lãnh thổ lãnh hải của quê hương và đang bắn giết đồng bào mình là bị đạp vào mặt, bị bắt bớ giam cầm?

Sao nhà tù lại giành cho người yêu nước và công lý lại thuộc về những kẻ bán nước buôn dân?

Sao những kẻ mãi quốc cầu vinh lại được quyền xét xử và kết tội những nhà ái quốc?

Dân tộc Việt Nam, 90 triệu đồng bào Việt nam còn có thể tiếp tục im lặng, làm ngơ, vô cảm được nữa không trước cái hung ác của bạo quyền? 90 triệu đồng bào Việt Nam còn có thể tiếp tục nhắm mắt, bưng tai để cho cái ác lại cứ đắc thắng trước cái thiện nữa hay không?

Liệu nhà nước cộng sản Việt Nam có đủ số lượng nhà tù nhỏ để giam cầm cả 90 triệu dân không? Liệu những “thanh gươm bảo vệ chế độ” có đủ khả năng để tận diệt hết cả 90 triệu người dân yêu nước hay không? Liệu đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam có dám biến Sài gòn ngày 30 tháng 10 năm 2012 thành một Thiên An Môn của ngày 04 tháng 6 năm 1989 hay không?

Đã đến lúc toàn dân Việt đứng lên đáp lời sông núi!
Đã đến lúc toàn dân Việt sống thật với chính mình,
Đừng sợ những gì cộng sản làm mà hãy làm những gì cộng sản sợ!

Hãy quy tụ về Sài Gòn vào ngày 30 tháng 10 năm 2012 để biến ngày những kẻ bán nước xét xử người yêu nước thành ngày hội non sông, để Sài gòn được trở lại với tên gọi muôn thuở của mình, giờ đây toàn dân Việt Nam đã mạnh dạn xác quyết rằng đất nước Việt Nam là của dân tộc Việt Nam, nhất định không phải là của đảng cộng sản. Nhạc sỹ yêu nước trẻ Việt Khang, Anh Bình, những Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Đỗ Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Cù Huy Hà Vũ… là cháu con của Lê Lợi, Quang Trung, của Hưng Đạo, Phi Khanh, của Bà Trưng, Bà Triệu… là những tinh hoa của giống nòi Lạc Việt, họ không phải là những kẻ bán nước buôn dân. Những trang sử vàng của dân tộc Việt sẽ ngàn đời ghi tên của họ, bởi lịch sử đã sản sinh ra họ để họ làm nên lịch sử cho giống nòi Lạc Việt.

Ngày 19 tháng 10 năm 2012
Quỳnh Trâm Việt Nam

============================================================

Nhạc sĩ Việt Khang có tên khác là Võ Minh Trí, sinh năm 1978. Anh có vợ và một con trai 4 tuổi.

Nhiều người Việt Nam trên thế giới bắt đầu biết đến Việt Khang từ sau các cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lấn Hoàng Sa – Trường Sa của Việt Nam, vào mùa hè năm 2011. Hai trong nhiều tác phẩm của anh là “Anh là ai?” và “Việt Nam tôi đâu?”

[Mời quý vị nghe nhạc phẩm Việt Nam tôi đâu? và Anh là ai? của Việt Khang do ca sĩ Trung tâm Asia trình bày]
 
 
Nhạc sĩ Trần Vũ Anh Bình, sinh năm 1975. Anh là ca viên ca đoàn xóm 7 và 8 thuộc giáo xứ Đức Mẹ hằng Cứu Giúp sài Gòn, do các cha DCCT phụ trách. Anh có vợ và một con trai.
Anh có nhiều nhạc phẩm được nhiều ca sĩ đang thành danh ở Việt Nam hát như Đan Trường, Đinh Tiến Đạt (Mr Dee), Đăng Khôi, Mai Khôi, Mai Văn Hạnh…

Những tác phẩm của Trần Vũ Anh Bình được nhiều bạn trẻ yêu thích là Người Miền Trung, Vắng Em Vắng mãi câu Hò, Người Việt Nam, Rạng Ngời Nước Nam,…

[Mời nghe bài Người Việt Nam sáng tác của Trần Vũ Anh Bình, do Đan Trường trình bày]

 
 
 

Friday, October 26, 2012

Hãy Hành Động - Take Action: Chiến dịch Triệu Con Tim, Một Tiếng Nói.



Thư ngỏ gửi quý đồng hương và khán giả của đài SBTN về Phong trào vận động nhân quyền cho Việt Nam


Kính thưa quý Đồng Hương, Các Hội Đoàn, Tổ Chức & quý Khán Giả,

Thời gian gần đây nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam liên tục gia tăng đàn áp, bắt bớ, giam cầm và xử án bất công tất cả những ai tranh đấu cho sự toàn vẹn lãnh thổ, cho những quyền căn bản của con người là quyền đươc tư do và đươc đối xử công bằng của người dân, điển hình là những bản án vô lối,man rợ, thô bạo coi thường dư luận đối với các bloggers Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Anh Ba Saigon và những thanh niên Công Giáo, Tin Lành tại miền Trung Việt Nam.

Đài SBTN cùng với các hội đoàn, cơ quan truyền thông, nhân ngày QUỐC TẾ NHÂN QUYỀN 10 THÁNG 12 sắp tới, quyết định phát động phong trào vận động “NHÂN QUYỀN CHO VIỆT NAM” để phản đối các bản án nói trên, đồng thời đòi hỏi nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam phải tôn trọng những quyền căn bản của người dân, đã được công nhận trong bản tuyên ngôn Quốc Tế Nhân Quyền mà Việt Nam đã ký kết.

Cuộc vận động sẽ kéo dài 2 tháng, bắt đầu từ ngày 15 tháng 10 năm 2012 đến hết ngày Quốc Tế Nhân Quyền 10 tháng 12 năm 2012.

Đài SBTN trân trọng kêu gọi qúy Đồng Hương và tất cả mọi tổ chức trên toàn thế giới, hãy hưởng ứng tham gia cuộc vận động này. Chúng ta triệu triệu con tim nhưng cùng một Tiếng nói đòi hỏi Nhân Quyền Cho Việt Nam. Để cho thế giới biết đến những sự vi phạm trầm trọng về nhân quyền của CSVN, xin tất cả mọi người hãy:

1. Cùng nhau ký vào thỉnh nguyện thư cho Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, Liên Hiệp Châu Âu và các Quốc Gia Tự Do nhân ngày Quốc Tế Nhân Quyền để kêu gọi can thiệp và yểm trợ. Đài truyền hình SBTN sẽ có một số thiện nguyện viên từ các hội đoàn, đảng phái sẽ cùng tham gia thỉnh nguyện thư gứi Liên Hiệp Quốc qua hệ thống internet. Số điện thoại để liên lạc là: 714 987-2768 nếu quý vị có những thắc mắc.

2. Kêu gọi tất cả mọi người cùng đồng bào trong nước gọi điện thoại & Fax đến các Lãnh sự quán và Đại sứ quán của nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam trên toàn thế giới, phản đối chính sách đàn áp độc tài, thô bạo của chế độ hiện hành đối với các nhà yêu nước. Danh sách và số điện thoại của các Lãnh sự quán và Đại sứ quán Việt Nam đã có đăng trên website sbtn.tv hoặc www.democracyforvietnam.net

Chúng tôi tha thiết kêu gọi sự hợp tác của tất cả các cơ quan truyền thông, báo chí, hội đoàn, tổ chức để cùng tham gia phong trào này. Xin qúy Đồng Hương hãy cùng SBTN vận động cho Đồng Bào ta tại quê nhà được Tư Do & Công Bằng.

Hãy vì Quê Hương và Đồng bào,cùng nhau hưởng ứng cuộc vận động này.

Trân trọng

SBTN




Thỉnh nguyện thư


 
Kính gửi:


Bà Laura Dupuy Lasserre, Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc
Bà Catherine Ashton, Ðại diện Cấp Cao của Liên minh Châu Âu về Ngoại giao và Chính sách An Ninh
Bà Barbara Lochbihler, Chủ Tịch Tiểu Ban Nhân Quyền, Quốc Hội Âu Châu
Ông Bob Carr, Bộ Trưởng Ngoại Giao, Australia
Ông John Baird, Bộ Trưởng Ngoại Giao, Canada
Ông Laurent Fabius, Bộ Trưởng Ngoại Giao, France
Ông Guido Westerwelle, Bộ Trưởng Ngoại Giao, Germany
Ông Kōichirō Genba, Bộ Trưởng Ngoại Giao, Japan
Ông Uri Rosenthal, Bộ Trưởng Ngoại Giao, Netherlands
Ông Espen Barth Eide, Bộ Trưởng Ngoại Giao, Norway
Ông Didier Burkhalter, Bộ Trưởng Ngoại Giao, Switzerland
Ông William Hague, Bộ Trưởng Ngoại Giao, United Kingdom
Bà Hillary Clinton, Bộ Trưởng Ngoại Giao, United States of America

Trước những áp lực đòi hỏi về thay đổi chính trị của quảng đại quần chúng, chế độ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam đã áp dụng biện pháp kiểm duyệt Internet, xử án lấy lệ và bắt giam tùy tiện để gia tăng chính sách đàn áp người dân của họ. Trong khi đó, nhà cầm quyền Hà Nội lại cho rằng khi họ tham gia Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, thì họ có thể tiếp tục vi phạm trầm trọng Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và những Quy Ước về các quyền Dân sự và Chính trị mà họ đã ký kết.

Nhân ngày Quốc Tế Nhân Quyền 2012, chúng tôi long trọng kêu gọi cộng đồng thế giới hãy hỗ trợ cho những tiếng nói lương tâm của Việt Nam: các bloggers Điếu Cày (Nguyễn Văn Hải), Tạ Phong Tần, Paulus Lê Sơn; các nhà tranh đấu dân chủ Nguyễn Quốc Quân và Trần Huỳnh Duy Thức; các nhạc sĩ Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình; luật sư nhân quyền Cù Huy Hà Vũ và Linh mục Nguyễn Văn Lý. Họ, và nhiều người Việt yêu nước khác, đã chỉ bày tỏ một cách ôn hoà những nguyện vọng về thay đổi chính trị cho Việt Nam, cũng như tự do tôn giáo và công bằng xã hội.

Nhiều tù nhân lương tâm Việt nam đã bị đối xử khắc nghiệt trong tù như cưỡng ép lao động, hành hạ thể xác và bệnh tật không được chữa trị. Theo sự tiết lộ của các tổ chức quốc tế về Nhân Quyền thì điển hình nhất là trường hợp của hai nữ tù nhân: nhà đấu tranh cho dân oan Trần Thị Thúy và nhà tranh đấu cho quyền nghiệp đoàn Đỗ Thị Minh Hạnh.

Chúng tôi, những người ký tên dưới đây, long trọng kêu gọi Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, Liên Hiệp Âu Châu và các Quốc Gia Tự Do:

1. Biệt phái tới Việt Nam các đặc phái viên của Liên Hiệp Quốc và đại diện các Sứ Quán để điều tra về tình trạng giam giữ tùy tiện, ngược đãi trong tù và sự lạm dụng luật pháp tại đây.

2. Yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam tôn trọng Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và hủy bỏ các điều luật mơ hồ về an ninh quốc gia như Điều Khoản 79 và 88 trong bộ Luật Hình Sự, những điều luật đã được dùng làm lý cớ để bắt người và giam giữ tùy tiện.

3. Đòi hỏi nhà cầm quyền Việt Nam phải lập tức trả tự do cho toàn thể tù nhân chính trị.

Thay mặt các tù nhân lương tâm, chúng tôi yêu cầu cộng đồng quốc tế buộc nhà cầm quyền Việt Nam phải chịu hoàn toàn trách nhiệm về tình trạng sức khoẻ và sự tước đoạt tự do của những người tranh đấu dân chủ mà họ đang giam giữ.  





 

Lời kêu gọi của Tuổi Trẻ Yêu Nước

 
 
THÊM MỘT VẾT NHƠ
 ( Phản ứng của người tị nạn VC tại hải ngoại khi nghe tà quyền CSVN thông báo là sẽ đưa hai nhạc sĩ yêu nước Trần Vũ Anh Bình tức Hoàng Nhật Thông và nhạc sĩ Võ Minh Trí tức Việt Khang ra xét xử vào lúc 8 giờ sáng ngày 30 tháng 10 năm 2012 tại 131 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, phường Bến Nghé, thành phố Sài Gòn.)
 
Ba Mươi tháng Mười, những tên bạo ngược
Ðem Khang , Bình ra xử luật rừng xanh
Bày bán nước xử dân lành giữ nước
Dựng tội, tù người, đảng quá gian manh !
 
Hãy định nghĩa thế nào là chống phá
Là nghe theo phản động để tuyên truyền ?
Ôi, hiểm độc ! đảng gian hùng xảo trá
Ðảng cướp tự do, đảng giết nhân quyền !!!
 
Việt Khang – Anh Bình là người yêu nước
Lòng họ đau khi thấy mất sơn hà
Và thấy đảng, lũ tội đồ nhu nhược
Nên họ biểu tình và hát hùng ca
 
Ai hèn nhát cúi đầu ôm chân giặc
Khi giặc Tàu lấn biển, giết dân Nam ?
Kẻ có tội với quốc dân là đảng
Không phải Anh Bình ! Không phải Việt Khang !
 
Là công dân, họ thi hành nghĩa cả
Khi núi sông vang tiếng thét bất bình
Sao đảng dám vu người là chống phá ?
Chính đảng đã làm tổ quốc điêu linh !
 
Ba Mươi tháng Mười đảng đem xử họ
Thêm một vết nhơ trên mặt tà quyền !
Và đảng lại tự đào sâu huyệt mộ
Tự vạch tội mình để chết nhanh thêm !
 
Hỡi toàn quốc, có thấy điều nghịch lý ?
Có thấy đảng kia lật lọng, hung tàn ?
Nào, ta hãy đồng lòng và quyết chí
Cứu lấy Anh Bình ! Cứu lấy Việt Khang !
 
Khi ta đứng lên ghé vai trách nhiệm
Ðảng sẽ tro than, nước hết u sầu
Nào, ta ngoan cường nói cho đảng biết
Ngày đảng tàn gần lắm, chẳng xa đâu !
 
Ðảng sẽ tan trong một giờ bão nổi
Vết nhơ này muôn kiếp chẳng phôi pha
Ðảng phải chết vì đảng gây trọng tội
Tội giết dân lành, bán đất Ông Cha !
 
Ngô Minh Hằng
 
 
Tin cập nhật về vụ án Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình thành viên của Tuổi Trẻ Yêu Nước.
 
Ai chủ toạ phiên toà xử người yêu nước?
Kính thưa qúy cô chú bác và các bạn trẻ trong và ngoài nước.
Như qúy vị đã được Tuổi Trẻ Yêu Nước chúng tôi thông tin về hai thành viên của Tuổi Trẻ Yêu Nước là Trần Vũ Anh Bình và Việt Khang bị cái gọi là “Tòa Án Nhân DânThành Phố” đem ra xử cùng một phiên tòa vào lúc 8:00 sáng ngày thứ Ba 30 tháng 10, năm 2012 tại địa chỉ 131 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, phường Bến Nghé, Quận I,Thành Phố Sài Gòn.
Nay Tuổi Trẻ Yêu Nước chúng tôi xin cập nhật thêm thông tin về cái gọi là “Tòa Án Nhân Dân Thành Phố”
 
1. Ngồi ghế thẩm phán chủ tọa phiên tòa là “phó chánh án TAND thành phố” Vũ Phi Long.
 
2. Tuổi Trẻ Yêu Nước chúng tôi khẳng định: cái gọi là “Tòa Án Nhân Dân” và Vũ Phi Long là công cụ đàn áp hai thành viên Tuổi Trẻ Yêu Nước của nhà cầm quyền độc tài CSVN, nhằm mục đích bức hại tinh thần yêu nước của toàn dân Việt Nam, khi lên tiếng bảo vệ chủ quyền biển đảo quê hương tổ quốc trước họa xâm lấn của Trung Cộng
 
3. Tuổi Trẻ Yêu Nước chúng tôi kêu gọi toàn thể đồng bào Việt Nam đừng sợ hải, bằng hành động bằng cách: cô lập, tẩy chay cá nhân và gia đình Vũ Phi Long.
 
4. Tham gia biểu tình yểm trợ tinh thần đấu tranh của giới trẻ Việt Nam trước tình trạng độc tài CSVN đang ra sức dùng mọi thủ đoạn đàn áp khốc liệt để tiêu diệt tinh thần đấu tranh của Tuổi Trẻ Yêu Nước, đặc biệt vào ngày 30-10-2012 đối với hai thành viên Tuổi Trẻ Yêu Nước.
 
Trân trọng thông báo,
Ngày 26-10-2012
 
 

Wednesday, October 24, 2012

TÂM TƯ CỦA NHỮNG ĐỨA CON LƯU VONG ĐANG HƯỚNG VỀ QUÊ HƯƠNG


Triệu Con Tim (Million Hearts) - Nhạc sĩ Trúc Hồ

 

Trúc Hồ bắt đầu viết bài này sau khi theo dõi xong phiên tòa phi nhân với 26 năm tù ập lên ba blogger Điếu Cày, Tạ Phong Tần và AnhbaSG. Lúc đó không biết mình có thể làm được gì để chia sẻ những nỗi đau và những bất công mà các anh chị em yêu nước này đang phải chịu đựng…

Khi nhìn thấy được ánh mắt mệt mỏi nhưng cương nghị của anh Điếu Cày cũng như là thái độ bất khuất của chị Tạ Phong Tần tại phiên tòa, rồi lại nghĩ đến cảnh người mẹ vì thương con nên đã tự thiêu... Trúc Hồ đã không cầm được nước mắt...

Đã thức nhiều đêm liền cố gắng hoàn thành xong video này để gởi đến tất cả những trái tim Việt Nam đang hướng về đất Mẹ... Trúc Hồ hy vọng các bạn cùng tham gia chiến dịch Triệu Con Tim, Một Tiếng Nói để làm bổn phận của người con dân đất Việt dù chúng ta đang sống ở đâu.

Nhạc phẩm Triệu Con Tim do nhạc sĩ Trúc Hồ sáng tác với phần trình bày của các ca sĩ Asia và giới trẻ khắp nơi trên thế giới, có cả từ Việt Nam! Mời các bạn thưởng thức và phổ biến rộng rãi. Hãy cùng nhau tham gia chiến dịch Triệu Con Tim, Một Tiếng Nói để làm bổn phận của một người dân Việt Nam dù bạn đang ở đâu.

Cám ơn các bạn.
Trúc Hồ

 
 
 
 
 
 
 
 

Thursday, October 11, 2012

Khánh Ly: Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt…

Gần đây dư luận bỗng nhiên xôn xao về sự kiện Khánh Ly mới được csvn “cấp giấy phép” cho về hát tại Việt Nam (Hà nội, Đà nẵng và Sài gòn) trong 2 tháng cuối năm 2012.
Các bài viết dài có ngắn có, các nhận định “Pro and Con” gởi tới các diễn đàn Việt ngữ một mặt thì bênh vực Khánh Ly, mặt khác tấn công Khánh Ly tới tấp.
Mỗi ngày, từ đời tư (KL có mấy đời chồng, mấy con), đến tư cách (KL xù “show,” đòi tăng “cát-xê” vào phút chót) rồi quan điểm chính trị nồi chõ (KL về Việt Nam thì nói tốt cho cs, về Mỹ thì đả kích cs…) được triễn lãm miễn phí hàng loạt loại chuyện dài nhân dân tự vệ.  Dân trên mạng đọc đến muốn ngán chè đậu luôn…

(Khánh Ly với áo bà ba khâu cờ vàng ba sọc đỏ - circa 1982
Nguồn ảnh: FORUM Phố Xưa)

Để cho quý đọc giả ngán thêm một chút (!) Người viết xin liệng thêm một cục đá xanh rất xấu xí vào cái đống xà bần đang còn nóng này;  Nhưng đặc biệt (?) lần này, có kèm theo cái nhìn riêng của một người gọi là có chút duyên được quen biết mợ Khánh Ly (nếu quý vị, muốn chưởi tui là “Ôi thôi.  Lại ba cái vụ ‘thấy người sang bắt quàng làm họ,’ ” thì cũng đành chịu.  Chẳng có chết thằng Tây nào!)  lúc Khánh Ly còn nghèo rớt mồng tơi; chân ướt chân ráo, những ngày đầu tiên năm 1976, đến định cư ở Los Angeles từ Miami, Florida.
Đời sống của những ngày đầu trên đất tạm dung, Khánh Ly cũng như mọi người Việt tị nạn khác, không có cái gì là “huy hoàng,” là “diễm lệ” hết ráo.
Người viết, một tay nghề rửa chén “full time,”  sau giờ rửa chén, hưởn có dịp đôi ba lần tháp tùng ông anh họ của tôi đến thăm bà chị Khánh Ly (KL hơn tôi 5 tuổi) đang sống ở một cái “apartment” rất khiêm nhường một phòng ngủ nằm ngay giữa khu người Mễ nghèo ở Los Angeles.  Những lúc như vậy, Khánh Ly tự than thở rất tự nhiên với tụi tui: “Bây giờ chị là ‘nữ hoàng eo-phe’ chứ không còn là ‘nữ hoàng chân đất’ nữa!”  
Khánh Ly đã có chỉ cho tôi xem một lô băng “cassettes” chất đống trong góc phòng ngủ do chính tay Khánh Ly mới vừa tự “sản xuất” với tiếng hát của “Nữ Hoàng eo-phe” cùng độc nhất tiếng đệm đàn “guitar” thùng bình bịch của Bác sĩ Billy Trung.  
Băng “cassettes” được thu với kỹ thuật trùm mềm và sang ra thành nhiều bản bằng tay cũng ngay  “trên căn gác đìu hiu, chiều Chủ nhật buồn” ọp a ọp ẹp này.  Khánh Ly nhờ các chợ Việt, lúc đó năm 1976, cũng nhỏ xíu rất khiêm nhường của người Việt gốc Hoa ở Chinatown bán dùm để kiếm thêm chút tiền còm nuôi 3 đứa con thơ.
Về nhu cầu cần di chuyển loanh quanh vùng Los Angeles, San Diego, vì Khánh Ly không (chưa) biết lái xe cho nên Khánh Ly và các con phải nhờ các ông Nam Lộc, Jo Marcel, hoặc ông anh của tôi giúp cho một tay…
Ông anh tôi độc thân tại chỗ loại “tứ cố vô thân tứ bề nhão nhẹc” giống y như hoàn cảnh của tôi, mỗi lần chở Khánh Ly đi loanh quanh như vậy thường kéo tôi theo cho nó có số đông an toàn hơn…  Thành ra tôi có cái duyên thỉnh thoảng nói chuyện trời ơi đất hỡi vô thưởng vô phạt với Khánh Ly…
Cho đến khi Khánh Ly gặp Nguyễn Hoàng Đoan ở San Diego thì cái duyên lảng xẹc “thấy người sang bắt quàng làm họ” này như cánh vạc bay…  Thật ra phải nói thêm một tí ở đây cho nó trọn phim bộ là nhờ sự quen biết “nhớn” với Khánh Ly từ trước này mà văn hào “Con ma vú dài” Nguyễn Hoàng Đoan, nguyên chủ báo Hồn Việt lúc bấy giờ, ban cho một “dốp” khiêm nhường nhưng có cái “tittle” dài lòng thòng nghe phát nản là “chuyên dziên xếp báo, dán nhãn, đóng bao bì, vác ra bưu điện part-time…”
Sự nghiệp “xếp báo part-time” không  có gì là vinh quang này rồi cũng lại phải theo cánh vịt quay luôn vì văn hào nhà ta cứ quên trả tiền công dù chỉ là tiền dưới lương tối thiểu hoài à…
(Ậy! Alzheimer's Disease ở tuổi 30’s)
Trở lại vấn đề Khánh ly về Việt Nam. Trước khi nói chuyện “Khánh Ly về hay không về?” tôi đã đọc kỹ lại bản chính của cái gọi là “Giấy Chấp Thuận” số 691 từ  Hòn (Cục) Nghệ Thuật Biểu Diễn - thuộc Bộ Văn Hóa Thể Thao và Du Lịch của chính quyền csvn ký tên đóng dấu son hẳn hòi rất long trọng đề ngày 24 tháng 9 năm 2012 của đồng chí Hòn trưởng Vương Duy Biên cho phép Khánh Ly về hát ở Việt Nam từ ngày 25 tháng 9 năm 2012 đến ngày 31 tháng 12 năm 2012;  thì thấy rất rõ ràng một điều quan trọng là Khánh Ly đã nhờ Công ty Giải trí Đồng Dao (của cai thầu văn nghệ Nguyễn Ngọc Sơn ở Sài gòn) xin phép dùm.  Bởi vì tờ giấy chấp thuận này có ghi rõ số thẻ thông hành Hoa kỳ (US Passport) của Khánh ly (số 460761186)…
Theo bộ luật rất lẩm cẩm “con gà và quả trứng (nguyên nhân / hậu quả)” - Mỹ họ gọi là “cause and effect” - là nếu Khánh Ly tuyệt nhiên không có ý muốn về Việt Nam trình diễn thì không bao giờ có cái “Giấy Chấp Thuận” mắc dịch mắc gió này được ban hành ban tỏi làm quái gì cho nó làm lạc hướng các cao trào chống đối của dân chúng về bản án 26 năm tù đối với 3 “bloggers” với tội tày trới “chống phá đảng và nhà nước xhcn…”
Như vậy vấn đề ở đây thật ra cũng đơn giản thôi, không phải chuyện to tát loại mù sờ chân voi.  Nói cách khác, không có gì là khó hiểu mà phải võ đoán.  Cái chiệng đã đưa đến mọi sự bàn cãi bình loạn, thanh minh rồi thanh nga, phỏng vấn tới phỏng vấn lui… đã có một “chân lý” khá rõ không cần phải tốn thêm hơi thêm bia:

“Khánh Ly thật sự muốn đi về Việt Nam trình diễn…”
(Ái chà!  “… nhưng sao đi mà không bảo gì nhau?” – Nguyên Sa)

Bây giờ là tuần lễ thứ hai của tháng 10/2012.  Khánh Ly còn 1-2 tháng để tính chuyện phải quấy hoặc sửa soạn hành lý, Khánh Ly có vài lựa chọn loại “make or break” mà tôi lần lượt đề nghị phần dưới đây để mợ Khánh Ly, nếu hưởn,  xem lại.

Thương nữ bất tri vong quốc hận
Câu thơ “bất hủ” này, gần đây được dư luận phần lớn nóng tính gắn liền nó với sự nghiệp cầm ca của Khánh Ly.  Chúng như hai miếng Velcro cứ dính chặt vào nhau.  Riêng cá nhân tôi, tôi thấy Khánh Ly không (chưa) đến nỗi là loại “thương nữ” thường tình như cái ý (xấu) của nó.
Như mọi người đều biết, Khánh Ly có liên hệ mật thiết với tên cộng sản Trịnh Công Sơn; nhưng trong những ngày cuối cùng của tháng 4 năm 1975, Khánh Ly, là dân bắc kỳ di cư 54, đã can đảm và sáng suốt hơn TCS rất nhiều, quyết định không ở lại để làm thân “thương nữ 30 tháng 4” dang tay “nối vòng tay nhỏ” với TCS.  Đến chiều 29-4-1975, Khánh Ly sau khi mất lien lạc với chồng (?) là Trung Tá Đỗ Hữu Tùng TĐ6 TQLC (có cả tin đã tử trận) từ Đà nẵng, đã quyết định bỏ tất cả của cải, tài sản rất lớn đem 3 đứa con rời quê hương; mặc dù Khánh Ly không biết trong một bối cảnh hoàn toàn xa lạ sắp đưa đến, tương lai, sự sống của mình và các con sẽ đi về đâu?  Không biết mình còn có cơ hội tiếp tục con đường nghệ thuật hay không?

 
Đời sống mới trên đất tạm dung, từ con số không sát mặt đất, Khánh Ly cũng như mọi tầng lớp người Việt tị nạn cs khác, làm mọi việc tay chân để bắt đầu gầy dựng lại từ đầu.  Khi đời sống của dân Việt tị nạn cs tạm ổn định, khi nhu cầu nghe nhạc Việt bắt đầu lên cao, Khánh Ly với vốn liếng sẵn có là giọng hát rất lôi cuốn và tên tuổi đã được biết đến, ưa chuộng từ trước 1975, đã thành công rất lớn cả về mặt nghệ thuật lẫn tài chánh…
Khánh Ly mặc áo dài vàng 3 sọc đỏ, trong một buổi văn nghệ của người
Việt tị nạn cs ở Los Angeles vào năm 1982 – Nguồn ảnh: FORUM Phố Xưa)

Mặc dù đã có “Cách giang” về Việt Nam hai lần (1997 và 2000) với mục đích để thăm gia đình (?), Khánh Ly có lần tuyên bố này nọ với truyền thông cs với giọng điệu hàng hai muốn hiểu sao thì hiểu để không mất lòng giới chức cs (tuy có làm mất lòng một số người quốc gia ở hải ngoại!) nhưng ít nhất, Khánh Ly chưa có “xướng Hậu đình hoa” gì với cs trong nước (cũng có nghĩa là chưa hát “show” nào cho cs nghe) như các trường hợp rất ngán ngẩm, ê chề, vô liêm sỉ của đám thợ hót Hương Lan, Lệ Thu, Thanh Tuyền, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, Ý Lan…
Riêng về trường hợp Khánh Ly đã “xướng Hậu đình hoa” với đám viên chức từ tòa lãnh sự csvn tại San Francisco (?) cùng với Nguyễn Cao Kỳ Duyên, cha con Tô Văn Lai của trung tâm Thúy Nga gần đây, trong một buổi tiệc Giáng Sinh năm 2009 tại Huntington Beach, California (Một buổi tiệc do một số công ty có quan hệ làm ăn với chính quyền cs Việt Nam tổ chức) thì Khánh Ly trả lời là : “Khánh Ly không thể soát ID’s của từng thính giả ở buổi họp mặt văn nghệ này;” Bình thân tôi vẫn tự xem là người chống cộng tới bến, nhưng lại cho là sự việc chỉ trích “Khánh Ly hát cho cs nghe” ở đây có vẻ hơi khắt khe; vì tôi thấy Khánh Ly trả lời cũng có phần phải: Khánh Ly không phải là người tổ chức buổi tiệc và không có thẩm quyền gì về việc cho (hay không cho) ai tham dự? Quý vị thủ tự đặt mình vào trường hợp tham dự này thì có lẽ thông cảm hơn…
Trong cơ hội “cách giang” cuối năm 2012 lần này, Khánh Ly có một số thử thách quan trọng có một không hai trong cuộc đời Khánh Ly.

1- Về Việt Nam theo sự “chấp thuận” của cs… rồi “biểu diễn” cho những “show” mà cs sẽ “dàn dựng” trước; hát với những bài hát cs chỉ “cho phép;” sẽ nói những câu nói cs đã viết, sắp đặt sẵn.  Các “show” sẽ bán vé giá cao đắt tiền chỉ có cán bộ cao cấp và tham nhũng cs mới đủ tiền mua (Ai là người có đủ tiền mua vé 100 - 500 đô la vào nghe Khánh Ly hát?  Đồng bào kiếm được dưới 2 đô la một ngày thì moi tiền ở đâu ra để mua vé cỡ bạc trăm vào nghe Khánh Ly hát?) Hát “giúp vui” cho cs cao cấp; chiều theo ý của cs tất nhiên Khánh Ly sẽ hốt được một số bạc rất lớn; đồng thời cs sẽ thích chí gãi háng đồng loạt hót bài “như có boác hồ trong ngày vui…” vì bọn họ đã đạt được mục tiêu tuyên truyền cho chính sách gọi là “cởi mở” bịp bợm… Khi Khánh Ly trở lại Mỹ, Khánh Ly sẽ bị cộng đồng tị nạn phỉ nhổ, tẩy chay, xa lánh (như trường hợp Nguyễn cao cầy trước đây); xem tư cách Khánh Ly không hơn gì tư cách một con điếm: Chỉ vì một mớ đô la; không màng gì đến tình cảnh đất nước, đến sự đau khổ của đồng bào.  Đúng y như Đỗ Phủ đời nhà Đường đã mô tả:
“Thương nữ bất tri vong quốc hận,
Cách giang do xướng Hậu đình hoa"
(Tạm dịch là: Kỹ nữ / gái điếm đâu biết hận vì mất nước;
Bên sông vẫn hát Hậu đình hoa – giúp vui cho giặc cướp nước).

Cái hoàn cảnh “xướng Hậu đình hoa” bẽ bàng như vậy sẽ tự nhiên vô hiệu hóa các lời nói giải thích hoa mỹ lơ lửng con cá vàng từ trước tới giờ của Khánh Ly.  Nói tóm lại, tất cả sẽ đều là “talking cheap,” sẽ chỉ là ngụy biện.  Khánh Ly sẽ tiêu biểu cho một cái “low life” sẵn sàng bán đắt bán rẻ tư cách, lương tâm với mục đích kiếm tiền cho đầy túi.  Lúc đó người viết cũng xin đành chào thua, ốt dột;  xin nhận lỗi với tất cả quý vị là đã cất công lên tiếng bênh vực cho người bất xứng.

2- Ngược lại, tôi lập lại nếu ngược lại, Khánh ly về Việt Nam theo một cách khác – không phải như lối “thương nữ bất tri vong quốc hận...”
Tôi thách thức Khánh Ly là nếu về Việt Nam hát thì Khánh Ly sẽ hát cho đồng bào, cho quê hương nghe; Khánh Ly dám tổ chức những buổi hát ngoài trời miễn phí cho đồng bào, sinh viên, lính bộ đội cũng như lính cựu QLVNCH nghe như những ngày trước năm 1975 không?  Và nhất là Khánh Ly sẽ dám gan lỳ hát bài “Gia tài của Mẹ” với lời lẽ hợp tình hợp cảnh như chưa có khi nào tốt hơn:

Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
một trăm năm đô hộ giặc tây
hai mươi năm nội chiến từng ngày
gia tài của mẹ, để lại cho con
gia tài của mẹ, là nước Việt buồn
....
Dạy cho con tiếng nói thật thà
mẹ mong con chớ quên màu da
con chớ quên màu da, nước Việt xưa
mẹ mong con mau bước về nhà
mẹ mong con lũ con đường xa
ôi lũ con cùng cha, quên hận thù
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
một trăm năm đô hộ giặc tây
hai mươi năm nội chiến từng ngày
gia tài của mẹ, một bọn lai căng
gia tài của mẹ, một lũ bội tình.”

Nếu được như vậy, Khánh Ly sẽ mãi mãi là một nữ anh thư trong lòng tôi và trong lòng những người dân Việt muốn đánh đổ chế độ toàn trị thối nát csvn.  Sau khi từ Việt Nam trở lại Mỹ, Khánh Ly sẽ để lại ở Việt Nam con ngựa gỗ y như dân Hy lạp đã để lại ở thành Troy (trong câu chuyện cổ Hy lạp “Trojan Horse”)…  Một ngày không xa các chiến sĩ vô hình trong con ngựa gỗ cũng vô hình này sẽ mở đồng loạt mở tất cả các cánh cửa dân chủ ở Việt Nam để đón các “thế lực thù địch” vào một lượt, đưa trọn nguyên con bầy lũ cs vào ống cống Gaddafi.

3- Một cách nhẹ nhàng tốt đẹp khac mà cũng là giải pháp “Bên ta vô sự; Bên địch chết hết – mặc dù không phải bắn một viên đạn nào!”
Đó là Khánh Ly chính thức từ chối cái hòn bố lếu bố láo Biểu diễn Cứt gà của vi-xi theo cái “văn hóa cấp cao” của cs như Tạ Phong Tần vẫn đối thoại với công an cs là:
“Tổ cha nhà chúng mày.  Bà đâu có ngu như lợn mà dẫn xác về đó để cho lũ chúng mày bề hội đồng.”
Bây giờ, còn hai tháng để “tapis” cs ván bài chót…  Khánh Ly đang nắm ưu thế, trên đà thắng vì các con cờ then chốt, các câu trả lời đều nằm gọn trong tay Khánh Ly...   Má ơi!  67 tuổi rồi còn gì!  Đừng để lũ Việt cộng đểu giả lươn lẹo đốt hết những ngày còn lại của đời mình trong chỉ trong một chuyến đi gọi là “được chấp thuận về hót…”
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt…

Trần Văn Giang