Hiện tại PGVNTN có 2 con đường: Hoặc là theo Thầy Thích Quảng Độ, tức là
theo cư sỉ Võ Văn Aí, hoặc là theo thầy Thích Chánh Lạc. Nhưng theo bài phỏng vấn
trên Ba Cây Trúc đăng tải ( HT Thích Chánh Lạc nói gì?), thì HT Thích
Chánh Lạc không bao giờ có thể hợp tác được với Võ Văn Ái, tức là với thầy Quảng
Độ.
Thầy Thích Chánh Lạc khẳng định là thầy "quá sợ" ông "siêu
tăng thống" Võ Văn Ái! Do
đó, Thầy sẽ thành lâp một Giáo Hội Phật
Giáo riêng và
thầy cho biết thầy có dưới tay 10 chùa đang hoạt động mạnh với nguồn tài chánh
dồi dào trong khi đó thì Võ Văn Ái chẳng có gì.
Sự kiện này cho chúng tôi hiểu thêm rằng là từ xưa tới nay các Thầy họ
Thích đi tu chỉ vì quyền lợi phàm tục !
Thời mạt giáo đã thấy rõ trước mắt!.
Ba Cây Trúc.
----ooOoo----
TRÒ HỀ TỪ CHỨC và SỰ LƯỜNG GẠT PHẬT TỬ
Của Thích Quảng Độ và Võ Văn Ái trong PGVNTN
Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, câu tục ngữ này quả
là đúng với trường hợp của ông Tăng Thống Thích Quảng Độ. Năm nay đã trên 80 tuổi,
đã giữ chức rất to là “Tăng Thống” nhưng bản tính lường gạt của ông cũng vẫn
như xưa không có gì thay đổi. Điển hình mới đây nhất là vụ “từ chức 2 ngày” để
thanh toán nội bộ đã bộc lộ ra nhiều điều gây đau buồn cho Phật Tử chân chính,
về cái gọi là thời mạt pháp thật sự.
CÂU CHUYỆN LƯỜNG GẠT CỦA PGVNTN NGÀY XƯA
Ôn cố tri tân,
câu chuyện lường gạt to lớn ngày xưa của ông Thích Quảng Độ và PGVNTN đối với
dân tộc Việt Nam là gì? Đó là ngày xưa ông Thích Quảng Độ và nhóm PGTN của các
ông đã mượn chiếc áo cà sa để hoạt động cộng sản làm hại quốc gia dân tộc. Ăn
cơm quốc gia, được hưởng đầy đủ quyền làm người, không ai dám động đến sợi lông
chưn nào của các ông đầu trọc cả, ngay cả đến tổ chức Liên Hiệp Quốc cũng công
nhận là các ông được quá nhiều tự do, tự do đến mức độ đứng trên cả pháp luật,
sùn sướng như vậy nhưng các ông vẫn mơ màng con ma cộng sản. Bằng chứng là các
ông đã chứa chấp cộng sản, sách động phá hoại an ninh chính trị quốc
gia mà vẫn phây phây sống ngoài vòng pháp luật, chẳng ai dám đụng đến các ông
nhưng các ông vẫn vọng ngữ tuyên truyền rằng chính phủ VNCH đàn áp Phật Giáo.
Các ông đã đồng hóa các ông là Phật Giáo để kéo thêm đám đông những tín đồ cuồng
tín nhẹ dạ. Ngay cả các chính phủ của những Phật Tử như Dương Văn Minh, Nguyễn
Khánh, Trần Văn Hương, Phan Huy Quát, Nguyễn Cao Kỳ cũng đàn áp các ông nữa và
Phật Giáo nữa!
Hãy ôn lại những
hoạt động chính trị cộng sản của ông Thích Quảng Độ và PGVNTN qua chính miệng của
ông Thích Quảng Độ để thấy rằng những nhận xét của chúng tôi là không sai: “Chính quyền
Nam Việt Nam hiện nay không phải là chính quyền của chúng tôi và không đại diện
cho nhân dân chúng tôi. Nó được Mỹ áp đặt lên chúng tôi và được điều khiển bởi
những tên lính đánh thuê cho Pháp chống lại nhân dân Việt Nam trước 1954. Nếu
chúng tôi được bầu cử tự do, chính quyền này không tồn tại một ngày. Chúng tôi
muốn tự chúng tôi giải quyết vấn đề Việt Nam của chúng tôi bằng cách điều đình
với Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam và Bắc Việt cũng như sự rút quân của Mỹ.”(ngày
18/2/1967 Thích Quảng Độ, Thích Trí Quang, Cao Ngọc Phượng, New York Times
1967). “ Nếu Thiệu ngoan cố không từ chức thì Ấn Quang sẽ kéo Thiệu xuống”
Nói một cách ngắn
gọn, cũng như tổ chức Giải Phóng Miền Nam của đám Trương Như Tảng, Đoàn văn Toại,
Dương Quỳnh Hoa, Nguyễn Hữu Thọ, PGVNTN và ông Thích Quảng Độ đã hè nhau bán đứng
Miền Nam cho cộng sản vì bả danh lợi mà cộng sản đã hứa lèo cho các ông.
CÂU CHUYỆN LƯỜNG GẠT CỦA PGVNTN NGÀY NAY
Đó là cũng giống
như Hồ Chí Minh và ĐCSVN, kể từ tháng 1 năm 2010, chínhông Thích Quảng Độ và
các đàn em như Võ Văn Ái, Lê Công Cầu, đã ra sức tuyên truyền rằng PGVNTN là tổ
quốc và dân tộc. Vì vậy những kẻ nào nói xấu lãnh đạo của PGVNTN kẻ
đó có viễn đồ phi dân tộc phản tổ quốc. Pháp lýPGVNTN còn thì dân tộc VN còn,
PGVNTN mất thì văn hiến dân tộc Việt Nam sẽ bị tiêu vong v.v. (queme.net)
Đó là cách đây
hơn một năm, ông Thích Quảng Độ sai Thích Viên Lý lên tận quốc hội Hoa Kỳ dâng
sớ ký ngày 2/3/2013 lên Hoàng Thượng Obama xin job,nói rằng chỉ có Phật
Giáo mới có khả năng ổn định vùng Châu Á Thái Bình Dương và ngay cả còn có thể
quản trị một vùng rộng lớn hơn thế nữa. “Chỉ cóGHPGVNTN là đóng vai trò chủ yếu
trong sự chuyển hóa ôn hòa Việt Nam sang một xã hội đa nguyên… tiềm lực của
GHPGVNTN trong việc "khai mở kỷ nguyên dân chủ mới, an ninh và hòa bình tại
Châu Á và khu vực Thái Bình Dương”.
Chối
được không thưa ông Thích Quảng Độ và siêu tăng thống Võ Văn Ái?
Và bây giờ là câu
chuyện lừa đảo mới nhất, đó là câu chuyện ra cáo bạch thề quyết từ nhiệm lui về
ở ẩn, nhưng chỉ 2 ngày sau lại đáo nhiệm của ngài Tăng Thống Quảng Độ và siêu
Tăng Thống Võ Văn Ái. Câu chuyện giởn chơi như trẻ con này đã khiến ngay cả những
cơ quan truyền thông Việt Ngữ quốc tế như RFA, RFI, BBC cũng mắc lỡm giật gân
theo, khiến cho đài sau đó BBC mới bỏ những chữ sau đây vào ngoặc kép HT Thích
Quảng Độ “đáo nhiệm”, “cúi xin” thôi từ chức. Điều hài hước là thư từ nhiệm được chính thức được loan tải
vào ngày 1 tháng 9 năm 2013 thì ngày 31 tháng 8 đã có thỉnh nguyện thư với cả
trăm chữ ký xin đáo nhiệm để sẳn?!
Vì
vậy mà chỉ mới ngày 3 tháng 9 đã đáo nhiệm ngay lập tức như sợ để trống thì có
kẻ dành giựt!. Có nghĩa là vấn đề đáo nhiệm đã được xếp đặt trước khi từ nhiệm,
để diễn viên chính Thích Quảng Độ yên lòng rằng mình sẽ không bị truất phế thật!.
Căn cứ vào một số
sự kiện và một số nhân chứng trong cuộc, chúng tôi có thể kết luận rằng vụ từ
chức vừa qua của ông Thích Quảng Độ chỉ là một sự lừa đảo công luận nhằm thực
hiện việc thanh trừng nội bộ, đúng như bản chất gian xảo bấy lâu của cặp bài trùng
Thích Quảng Độ-Võ Văn Ái. Vì là một màn kịch cần có sự hợp tác của các diễn
viên nhân dân, cho nên việc giữ bí mật là điều rất khó. Cho nên mới có sự kiện
chỉ trong cùng một ngày thì đã có hai tin tức trái ngược được đưa ra, một là
cáo bạch từ chức nóng hổi của Thích Quảng Độ do Võ Văn Ái phát hành, hai là tin
tức đây chỉ là một màn giả đò nằm vạ để thanh trừng Thích Chánh Lạc của đôi
song ca Thích Quảng Độ- Võ Văn Ái.
Và sự việc đã diễn
ra đúng theo chiều hướng thứ hai. Đó là hai ngày sau, ngày 3 tháng 9 diễn viên
kiêm đạo diễn chính Tăng Thống Thích Quảng Độ đã mèo lại hoàn mèo, lại lên ngôi
cửu ngũ lèo lái con thuyền đạo pháp và dân tộc PGVNTN, khiến cho 3 đài Việt Ngữ
quốc tế RFA, RFI, BBC bị chưng hửng bẽ bàng... nhưng chúng tôi thì chẳng ngạc
nhiên chút nào cả và tự khen mình thông minh là đã tiên đoán đúng!.
Tuy nhiên, điều
đáng trách này là cả 3 đài truyền thông nói trên chỉ phỏng vấn một chiều phía
nguyên đơn mà bỏ qua bên bị cáo là Thích Chánh Lạc. Và có thể nói đây là một
thiếu sót lớn của những đài truyền thông mang tính chuyên nghiệp quốc tế này.
Thật đáng tiếc!
Vì vậy, bài viết
này chúng tôi phải trình bày tố cáo của cả hai bên, và sẽ đưa ra một số nhận
xét khách quan cho rộng đường dư luận.
Về phía
Thích Quảng Độ-Võ Văn Ái, thì vấn đề “Dâm và Vọng” là lý do chính của việc loại
trừ Thích Chánh Lạc, được căn cứ vào sự việc đã xảy ra vào năm 2000. Phía Thích
Chánh Lạc thì nói rằng vấn đề này ông ta không có tội và đã được tha bổng về mặt
hình sự, mà chỉ phải bồi thường tiền về tội vu cáo tín đồ là cộng sản, sau khi
thỏa thuận với con số là 2 triệu đô la cho gia đình nạn nhân và được trả từ từ.
Ngoài ra, căn cứ
vào video được thực hiện bởi Little Sài Gòn TV 57.7 thì về phía
Thích Chánh Lạc, ông ta tố cáo rằng vì không còn nộp cho Võ Văn Ái 10 ngàn đô
la mỗi năm như thường lệ, cũng như không hài lòng việc Võ Văn Ái đã ẳm trọng
gói số tiền gây quỹ của PGVNTN tổng cộng là 72 ngàn dollars, do Thích Viên Lý
và Thích Trí Lãng đưa cho Ái, mà không chia cho GHPGVNTN đồng nào cả, mà theo
thỏa thuận là mỗi bên ăn chia với nhau là 50%, tức PGVNTN phải được 36 ngàn, Võ
văn Ái 36 ngàn. Đã vậy, Võ Văn Ái còn không viết biên nhận cho số tiền 72 ngàn
này nữa. Bên cạnh đó, việc
Thích Chánh Lạc sửa lưng Võ Văn Ái về Phật Pháp đã làm cho y tự ái. Tất cả các
điều trên đã làm cho Võ Văn Ái tư thù, quyết tâm làm nhục Thích Chánh Lạc. Theo
ông Thích Chánh Lạc thì ông Thích Thiện Hạnh đã cho ông ta biết rằng “Cáo Bạch”
trên là cáo bạch giả, do Lê Công Cầu soạn thảo rồi đẩy qua cho Võ Văn Ái nhào nặn,
sau đó y tung lên mạng, không qua sự hiểu biết của Thích Quảng Độ.
Đó là tóm tắt lập
luận của nguyên cáo và bị cáo. Sau đây là một số nhận xét của chúng tôi sau khi
theo dõi cả hai bên:
“Cáo bạch” là nỗ
lực trong sạch hóa nội bộ của Thích Quảng Độ hay là sự trả thù Thích Chánh Lạc
vì không nộp tiền franchise cho Võ Văn
Ái và Thích Quảng Độ nữa?
Thứ nhất: Sự việc sách nhiễu tình dục trẻ em của Thích Chánh Lạc xảy
ra cách đây 13 năm chứ không phải mới đây. Thế thì tại sao trong 13 năm qua
không hề có sự khuyến cáo hay một nỗ lực cách chức nào từ phía Thích Quảng Độ? mà ngược lại
hai bên đều có quan hệ rất hữu hảo láng giềng tốt, đồng chí tốt, bạn bè tốt, hợp
tác tốt trước ngày 1/9/2013. Trong đó mỗi năm Thích Chánh Lạc đều cung cấp
cho Võ Văn Ái là 10 ngàn đô la và hàng năm đều biếu xén Thích Quảng Độ, Thích
Quảng Độ đều hoan hỉ nhận. Bằng chứng rõ nhất của mối quan hệ răng môi Chánh Lạc - Võ Văn
Ái
- Quảng Độ này là vào năm 2009, tức 9 năm sau vụ bê bối tình dục, Thích
Chánh Lạc vẫn được Thích Quảng Độ sắc phong làm Chủ Tịch Văn Phòng II Viện Hóa
Đạo và lưu giữ đến mãi cuối tháng 8 năm 2013.
Như vậy sao có thể
gọi việc cách chức Thích Chánh Lạc vào ngày 1 tháng 9 2003 vừa qua là nỗ lực thực
hiện kỹ cương pháp giới mà không phải là một sự trả thù vì bị cáo không cung cấp
tiền bạc mãi lộ và dám sửa lưng giáo sư chưa học hết trung học Võ Văn Ái ?
CÁO BẠCH GIẢ DO VÕ VĂN ÁI VÀ LÊ CÔNG CẦU TUNG RA?
Thứ hai: Theo lời ông Thích
Chánh Lạc qua ông Thích Thiện Hạnh, cho biết rằng ông Thích Quảng Độ hoàn toàn
không hay biết gì về cáo bạch này là điều khó có thể tin được. Bởi vì nếu ông
ta không hay biết gì đến một sự việc rất nghiêm trọng, không phải chỉ liên quan
đến “Dâm và Vọng” của ông Thích Chánh Lạc mà còn liên quan đến danh dự cá nhân
ông ta trong một việc rất quan trọng là “thề từ chức” rồi chỉ 2 ngày sau thì lại
“đáo chức”, mất uy tín cho cá nhân đến như thế mà tại sao đến nay ông ta vẫn im
lặng mà không lên tiếng cãi chánh? Rõ ràng chính ông ta đã đồng thuận bản cáo bạch
này, cho dù là do Lê Công Cầu và Võ Văn Ái hợp soạn đi chăng nữa.
Do đó, có
thể kết luận rằng việc thanh trừng Thích Chánh Lạc đã có sự bằng lòng của Thích
Quảng Độ mà sự việc Tết vừa qua Thích Quảng Độ đã không nhận quà biếu của Thích
Chánh Lạc nữa là một chỉ dấu khá rõ cho việc cơm không lành canh không ngọt, mở
màn cho việc thanh trừng này.
VỀ UY QUYỀN CỦA VÕ VĂN ÁI TRONG TỔ CHỨC PGVNTN
Thứ ba: Theo sự tố cáo của
Thích Chánh Lạc, thì Võ Văn Ái đã bỏ túi trọn số tiền gây quỹ cho PGVNTN
là 72 ngàn đô la mà cóc ngán thằng tây nào cả, thì điều này chứng tỏ cho thấy
Võ Văn Ái là một tay đầu nậu đầy quyền uy của PGVNTN, quyền uy còn trên cả
Thích Quảng Độ. Sự việc y ngang nhiên bỏ túi 100% số tiền đồng bào
Phật Tử gây quỹ cho PGVNTN, mà ngay cả việc thỏa thuận ăn chia 50% như một dịch
vụ thương mãi cũng là đã là chỉ dấu đòi hỏi quá cỡ của một tên trùm mafia tôn
giáo rồi, nói chi đến lấy trọn gói số tiền rất lớn như vậy là 72 ngàn đô, trong khi
đó thì Thích Chánh Lạc, Thích Viên Lý cũng như Thích Trí Lãng phải ngậm bồ hòn
làm ngọt không dám hó hé, thì đủ biết quyền lực của Võ Văn Ái trên các ông sư
made in PGVNTN tại Hoa Kỳ to đến cỡ nào.
Qua sự việc này,
chúng ta thấy dường như nhãn hiệu PGVNTN và Thích Quảng Độ là một thương hiệu độc
quyền của Võ Văn Ái mà các ông họ Thích khác phải chịu ăn chia khi muốn sử dụng,
tất nhiên, với sự đồng ý của bề trên Thích Quảng Độ.
Tiền bạc gây quỹ
dưới danh nghĩa PGVNTN đi về đâu cũng như tính pháp lý của nó?
Thứ tư: Đã có bao nhiêu buổi gây quỹ cho
PGVNTN tại hải ngoại từ trước đến nay? và trong đó bao nhiêu tiền đã vào túi
riêng Võ Văn Ái và bà Ỷ Lan? bao nhiêu tiền đi vào việc chi dụng chung? Bao
nhiêu câu hỏi về vấn đề pháp lý rằng Võ văn Ái có làm thủ tục khai báo quan thuế
và đóng thuế số tiền này khi ra khỏi lãnh thổ Hoa Kỳ hay không, cũng như khai
thuế lợi tức tại Pháp nơi y sinh sống?
Có bao
nhiêu câu hỏi về mặt kế toán và pháp lý mà đồng bào Phật Tử tại khắp nơi phải
làm cho ra lẽ?
Ngoài ra, khi gây
dùng danh nghĩa gây quỹ cho PGVNTN, nhưng Thích Viên Lý và Thích Trí Lãng lại
đưa tiền hết cho Võ Văn Ái mà không có biên nhận, như vậy, trách nhiệm của
Thích Viên Lý, Thích Trí Lãng đối với Phật Tử ở đâu? Phải chăng đây là một tập
đoàn cùng toa rập với nhau để lừa phỉnh đồng bào Phật Tử trong một mối quan hệ
ăn mối lái ăn chia chằng chịt, black mail lẫn nhau, đến khi cơm không lành canh
không ngọt thì mới đem nhau ra tố?
VỀ TỘI DÂM Ô VÀ VỌNG NGỮ.
Thứ năm: Có bao nhiêu ông
thầy tu của PGVNTN đã phạm tội dâm ô và vọng ngữ, hay chỉ có mỗi Thích Chánh Lạc?
Riêng ông Thích
Quảng Độ, ông xử phạt Thích Chánh Lạc về tội vọng ngữ, thế thì ai phạt ông về
những vọng ngữ sau: cuộc cách mạng của PGVNTN năm 1963-1966 là một cuộc cách mạng
nhằm “bảo vệ lý tưởng đạo đức Đông phương trước sức tấn
công hung hãn của các ý thức hệ ngoại lai làm tha hóa xã hội và con người?...
“Chính quyền Nam Việt Nam hiện nay không phải là chính quyền của chúng tôi và
không đại diện cho nhân dân chúng tôi. Nó được Mỹ áp đặt lên chúng tôi và được
điều khiển bởi những tên lính đánh thuê cho Pháp chống lại nhân dân Việt Nam
trước 1954. Nếu chúng tôi được bầu cử tự do, chính quyền này không tồn tại một
ngày”. (Thích Quảng Độ)
Ông nói vậy là
không vọng ngữ đó à ông Thích Quảng Độ? Yêu cầu ông đưa ra bằng chứng rằng dân
Miền Nam đã không được bầu cử tự do, và ý thức hệ ngoại lai nào đã tấn công
hung hãn xã hội Miền Nam trước 1975? Ý thức hệ của Karl Marx hay của
Lenin, hay của đế quốc Mỹ? Ông trả lời sao đây về tội vọng ngữ của
chính ông thưa ngài Tăng Thống, xếp sòng PGVNTN?
Còn ông Thích
Chánh Lạc, khi tuyên bố trên truyền hình 57.7 mới đây rằng chính phủ VNCH vào
năm 1963 và sau đó vào năm 1966, đã đào 11 cái lỗ để chôn sống các ông trong đó
có cả ông Mai Thọ Truyền và ông, trong khi đó Liên Hiệp Quốc đã kết luận rằng tất cả
những cáo buộc đàn áp Phật Giáo chỉ là những tố cáo vu vơ, chính phủ VNCH đã
không hề đàn áp tôn giáo, sau
khi đã phỏng vấn tổng số tăng lữ sau đây, trong đó có cả Thích Chánh Lạc và Mai
Thọ Truyền: Hoà Thượng Hội Chủ Thích Tịnh Khiết. Thích Hộ
Giác. Thích Thiện Minh. Thích Đôn Hậu. Thích Tâm Châu. Thích Thiện Hoa. Thích
Huyền Quang. Thích Đức Nghiệp. Thích Mật Nguyện. Thích Thiện Siêu. Thích Quảng
Liên. Thích Chánh Lạc. Thích Quảng Độ. Thích Chánh Lạc. Thich Giác Đức. Thích
Thể Tịnh. Thích Thiên Thăng. Thích Tâm Giao. Ni cô Nguyễn Thị Lợi. Ni cô Tịnh
Bích. Ni cô Diệu Khuê. Ni cô Diệu Không, Pháp Tri. Mai Thọ Truyền
Ông Thích Chánh Lạc,
dĩ nhiên ông đã nói với Liên Hiệp Quốc rằng ông đã sắp bị đào lỗ chôn sống,
nhưng ông đã không chứng minh được. Bởi vì kết luận của Liên Hiệp Quốc còn đó,
rằng hoàn toàn không tìm thấy bằng cớ đàn áp Phật Giáo thì có 100 cái miệng vọng
ngữ của ông cũng không bóp méo được. Một điều hài hước ngay chính trong lời tố cáo của
ông đó là tử tội Thích Quảng Độ không bị chôn sống vì lý do phải sang Nhật chữa
bịnh??
Sao lạ thế? Tử tội gì mà sướng thế? Tại sao không để cho hắn chết luôn cho rãnh
mà còn cho sang Nhật chữa bệnh? Đó là đàn áp đó sao? Được biết,
bệnh của Thích Quảng Độ là bệnh hội họp nhận chỉ thị hoạt động cộng sản tại Nhật
với Thích Minh Tâm có bằng có cớ, còn ông thì vẫn sống nhăn răng đến ngày hôm
nay? Được chôn sống
như các ông thì cá nhân tôi cũng ước mơ giá gì mình được chính phủ VNCH ưu ái tặng
cho mấy cái lổ chôn sống như các ông vậy!
Thảo nào mà các
ông đã không báo cáo với Liên Hiệp Quốc rằng “Hòa Thượng Hội Chủ Phật Giáo
Thích Tịnh Khiết đã bị giết, hằng trăm Phật tử đã bị chính quyền dìm chết dưới
sông Sài gòn, nhiều ni cô đã bị mổ bụng, và chùa Xá Lợi đã bị đốt cháy.
- Phái Đoàn cũng
đã tìm gặp được một số nhà sư lãnh đạo Phật Giáo và thanh niên phật tử mà theo
những báo cáo trước đây mà phái đoàn đã nhận được rằng những người nầy đã bị
chính quyền của Tổng Thống Diệm giết chết, nay hóa ra đó chỉ là những báo cáo
khống, không đúng sự thật.
Phái Đoàn không
tìm thấy bằng chứng nào xác nhận những báo cáo đã dược công bố nói rằng, có những
nhà sư đã bị ném từ trên các tầng lầu cao xuống đất vào đêm Thiết quân luật
20/8/1963 khi lực lượng quân đội của chính quyền Tổng Thống Diệm mở cuộc hành
quân lục soát chùa Xá Lợi.
Và đây là lời kết
luận của Thượng Nghị Sĩ Thomas J. Dold cũng gởi những báo cáo lên Thượng Nghị
Sĩ James E. Eastland Chủ Tịch Nội An Thượng Viện ngày 17 tháng 2 năm 1964
"Chúng
ta đã nhận được những báo cáo rằng, chính phủ Diệm đã khủng bố tôn giáo một
cách tàn nhẫn đến nỗi những người vô tội đã bị dồn vào thế phải tự vận để phản
đối. Nhưng nay ta thấy sự thật không phải như vậy, mà sự thật là không hề có vấn
đề khủng bố ai cả, và cuộc khuấy động nầy căn bản mang tính cách chính trị”
Vì vậy, ông Thích
Chánh Lạc, ông đã lớn tuổi, ông nên nói những gì để chứng tỏ ông là người lớn
tuổi và biết ăn năn hối cãi và là người đã bỏ thói vọng ngữ. Ông nói mà không
thấy hổ thẹn sao? Bất cứ các ông bà nào có tên trong danh sách của Liên Hiệp Quốc
nói trên có thể chứng minh rằng chính phủ Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa đã đào 11
cái lổ để chôn sống các ông yêu cầu đưa ra? Nhất là ông Thích Chánh Lạc?
Nếu không, thì
cáo buộc của ông Thích quảng Độ rằng ông đã mang tội vọng ngữ là điều hoàn toàn
chính xác. Không những Thích Quảng Độ, mà chính công luận cũng kết tội ông là
loại sư vọng ngữ.
Tiền đóng góp xây chùa là tiền của
ai? và ai là sở hữu chủ của chùa? sư hay Phật tử?.
Thứ sáu: Là tài sản tôn
giáo là của tín đồ hay tài sản của sư của cha?.
Bên phía công
giáo, khi đóng góp tiền xây nhà thờ, thì tài sản thuộc quyền của giáo dân, do
giáo dân quản trị thông qua hội đồng giáo xứ và hội đồng mục vụ. Nếu có sự
bất đồng giữa giáo dân và linh mục sở tại và có yêu cầu chính đáng của giáo
dân, thì Hội Đồng Giám Mục sẽ thuyên chuyển Linh Mục đó đi
nơi khác, và tài sản đó là vĩnh viễn của tín đồ.
Trong
trường hợp bị phá sản thì số tiền đó cũng không chui vào túi riêng của các linh
mục nào được mà phải theo sự phán xử của tòa án.
Còn về phía Phật
Giáo, thì căn cứ vào quyền sở hữu các chùa tại hải ngoại, thì rõ ràng mỗi chùa
đều là tài sản cá nhân của sư chủ chùa chứ không phải của Phật Tử.
Một cách
ngắn gọn, khi Phật Tử đóng góp tiền xây chùa, thì có nghĩa là Phật Tử cho tiền
ông sư trù trì xây chùa làm của riêng của mình. Khi có sự tranh chấp xảy ra,
thì tín đồ chỉ là những kẻ bắc thang lên hỏi ông trời, đem tiền cho thầy có đòi
được không.
Chẳng hạn trường
hợp của Phật tử chùa Liên Hoa bị Thích Pháp Nhẫn đuổi huynh trưởng, đuổi ni sư
và đuổi phật tử ra khỏi chùa khi họ tố giác những hành vi dâm ô và yểm thủ tiền
bạc của y và vợ y, vì trên mặt pháp lý, đó là tài sản riêng của Thích Pháp Nhẫn.
Cũng như vậy, Thích Giác Đẳng chùa Pháp Luân đã lường gạt 200 ngàn Francs của
Phật Tử Thụy Sĩ mà cuối cùng Phật Tử chủ nợ cũng chẳng làm gì hắn được, vì
không có hệ thống quyền lực hàng dọc để phân xử trừng trị gì cả. Mỗi ông sư là
một cá thể độc lập và chùa là tài sản riêng của ông sư đó, Phật tử hay tăng thống
cũng chẳng gãi ngứa gì ông ta được.
Tiện đây xin hỏi,
Thích Giác Đẳng lừa gạt 200 ngàn francs của tín đồ Phật Tử Thụy Sĩ có đầy đủ bằng
cớ, sao không thấy ông Thích Quảng Độ lên tiếng kỹ luật theo tinh thần cáo bạch
mà vẫn cho lưu chức như cũ? Hay việc lường 200 ngàn Francs này là việc bình thường
không có gì nhục nhã trong PGVNTN cả thưa ông Thích Quảng Độ?
Hay là vì mỗi năm
Thích Giác Đẳng đều cống nộp tiền franchise
cho Võ Văn Ái nên Thích Giác Đẳng không bị cách chức, không bị đem ra bôi xấu
vì tội tội lường gạt, để y có thể tiếp tục kinh doanh trên lòng tín ngưỡng dại
dột của đạo hữu để tiếp tục cống nộp phần chia chác cho ngài Tăng Thống và nhất
là đầu nậu Võ Văn Ái? Ngoài ra y cũng như Thích Viên Lý, ngang nhiên đưa
rước nhiều phụ nữ vào phòng riêng của mình một cách công khai từ năm này đến
năm nọ mà không bị có tên trong cáo bạch về “Dâm và Vọng” là sao hả ông
Tăng Thống vô cùng nghiêm minh Thích Quảng Độ?
Ngay cả Thích
Viên Lý còn có hai vợ và hai con,
họ đánh ghen nhau ngay cả trong chùa nữa kia mà? Chẳng lẽ ông nói rằng ở xa nên
không biết? Thế thì khả năng lãnh đạo của ông tới đâu, có qua khỏi cái Thanh
Minh Thiền Viện được chưa mà còn đòi cai quản cả Châu Á Thái Bình Dương?
Vấn đề “giải quyết
quốc nạn” của PGVNTN: một sự thật khả thi hay sự lừa bịp ấu trĩ dành cho những
kẻ vô trí?
Thứ bảy: Là khẩu hiệu giải
trừ quốc nạn. Từ sau năm 1978 trở đi, danh từ “quốc nạn” ám chỉ cộng sản đã được
PGVNTN xài đi xài lại cả ngàn lần, đến độ chưa đọc cũng biết các ông sẽ nói gì.
Phải nói là trong tất cả các thông báo và từ trong cửa miệng của Võ văn Ái và Thích
Quảng Độ, không khi nào mà thiếu hai từ “quốc
nạn pháp nạn”. Tính đến nay đã 35 năm, PGVNTN do ngài tăng thống Thích
Quảng Độ đã làm được gì để giải trừ quốc nạn cộng sản ngoài việc kêu gọi biểu tình tại gia
rất hài hước, chuyên làm trò cười cho những người chưa mất trí mỗi
khi nghĩ đến?
Từ sau năm 1975,
PGVNTN đã làm được những thành tích gì như đã từng trực diện đối đầu với chính
phủ VNCH và dân chúng Miền Nam, mà lúc nào cũng lớn tiếng rằng mình có khả năng
giải trừ quốc nạn? Chẳng hạn như ngăn chận quốc lộ I, đem bàn thờ Phật xuống đường?
Sách động thanh niên sinh viên biểu tình chống Tàu Cộng, chống Dũng chống Sang
chống Trọng, đốt xe công an, đốt phòng văn hóa thông tin cộng sản, cướp kho vũ
khí, cướp đài Phát Thanh cộng sản, và đặc biệt là đã làm cho Liên Hiệp Quốc đến
điều tra Việt Cộng về tội đàn áp Phật Giáo chưa thưa ngài Tăng Thống chưa mở miệng
ra là người ta đã biết ông trước ông sẽ nói 4 chữ “giải trừ quốc nạn”?
Đó là vài câu hỏi mà chắc chắn rằng
PGVNTN không thể nào nói “Yes” được.
Không những đã
hoàn toàn không nói “yes” được, mà ngược lại, chính ông Thích Quảng Độ đã ký giấy
hợp thức hóa bổ nhiệm cho nhiều tên sư quốc doanh được cộng sản đào tạo sang
Hoa Kỳ “hành đạo xâm nhập” dưới
nhãn hiệu PGVNTN, qua sự tiến cữ và bảo lãnh của Thích Viên Lý, Thích Giác Đẳng,
và nhiều ông họ Thích khác. Hành động đó gọi là “giải trừ quốc nạn” hay
tiếp tay cho quốc nạn thưa ông tăng thống bị nghi ngờ là chuyên viên rửa người
của cộng sản?
Với lý lịch ông
Thích Quảng Độ đi từ Miền Bắc qua Ấn Độ, sau đó xâm nhập vào Miền Nam giống y hệt
tên cộng sản Đinh Văn Nam Thích Minh Châu, rồi làm nhà tu nhưng không tu hành
mà chỉ thuần túy hoạt động chính trị chống Mỹ chống Diệm chống Thiệu đòi bắt
tay với Hà Nội và MTGPMN, mà câu nói để đời của ông lịch sử chẳng bao giờ quên:
“Chính quyền
Nam Việt Nam hiện nay không phải
là chính quyền của chúng tôi và không đại diện cho
nhân dân chúng tôi. Nó được Mỹ áp đặt lên chúng tôi và được điều khiển bởi những
tên lính đánh thuê cho Pháp chống lại nhân dân Việt Nam trước 1954. Nếu chúng
tôi được bầu cử tự do, chính quyền này không tồn tại một ngày. Chúng tôi muốn tự
chúng tôi giải quyết vấn đề Việt Nam của chúng tôi bằng cách điều đình với Mặt
Trận Giải Phóng Miền Nam và Bắc Việt cũng như sự rút quân của Mỹ.”( ngày 18/2/1967
Thích Quảng Độ, Thích Trí Quang, Cao Ngọc Phượng, New York Times 1967). “ Nếu
Thiệu ngoan cố không từ chức thì Ấn Quang sẽ kéo Thiệu xuống”( Washington Post
tháng 10 năm 1974).
Bằng chứng ông
Thích Quảng Độ tiếp tay hợp thức hóa cho những tên sư quốc doanh từ Việt Nam
như sau: Quyết định số 16 (iv) vào ngày 11/12/2011 bổ nhiệm vào các chức vụ
quan trọng trong Hội đồng Điều hành VPII VHĐ:
- Thích Viên
Thành (anh ruột Thích Viên Lý): Phó Chủ tịch kiêm Tổng vụ trưởng Tổng vụ Nghi lễ
- Thích Thiện Hữu:
Phó chủ tịch kiêm Tổng vụ trưởng Tổng vụ Tăng sự
- Thích Viên
Thông: Phụ tá Chủ tịch Hội Đồng Điều Hành kiêm - Phó Tổng Thư ký
- Thích Viên
Quang: Tổng vụ trưởng Tổng vụ Giáo dục
- Thích Viên
Dung: Tổng vụ trưởng Tổng vụ Cư sĩ
- Thích Viên Huy
(em ruột Thích Viên Lý): Tổng vụ trưởng Tổng vụ Kinh tế & Tài chánh
Có bao
nhiêu chùa hiện nay tại Hoa Kỳ đang chứa chấp những tên nam nữ công an đầu trọc?
Có bao nhiêu chùa làm trạm rửa tiền cho cộng sản?
Nhiều Phật Tử đã
phát hiện những tên ni, sư được bảo lãnh từ Việt Nam sang chúng công khai nói
chuyện Bác Đảng như chổ không người trước sự bất lực của các sư bà sư ông dại dột
đã bảo lãnh chúng sang. Bao nhiêu người gọi là dại dột? Bao nhiêu người cố
tình? Bao nhiêu tu sĩ đã làm công tác rửa người, rửa tiền và biến chùa thành
nơi chứa chấp cộng sản và rửa tiền cho cộng sản như trước năm 1975 hiện nay tại
hải ngoại? Với những bằng chứng như trên từ quá khứ đến hiện tại, thì liệu ông
Thích Quảng Độ có là kẻ mà chúng ta không nên đặt lên bàn cân?
Ông Thích Quảng Độ
giải trừ quốc nạn hay ông ta tiếp tay tạo nên quốc nạn? Câu trả lời đã quá rõ.
Cứ tưởng rằng nhai đi nhai lại bốn chữ giải trừ quốc nạn là người Việt Quốc Gia
tin ông giải trừ quốc nạn sao thưa ngài Tăng Thống?
Đừng bao
giờ tin những gì ông Thích Quảng Độ nói, “giải trừ quốc nạn”, mà hãy nhìn kỹ những
gì ông Thích Quảng Độ và GHPGVNTN đã làm nên quốc nạn cho quê hương Việt Nam
chúng ta.
Tóm lại, qua thực
chất của cái gọi là “Cáo Bạch từ nhiệm” rồi “Cáo Bạch đáo nhiệm” và sự tố cáo
ngược lại của Thích Chánh Lạc chúng ta có thể kết luận như sau:
Thứ nhất: Phật Giáo đã bị một nhóm người bất lương sử dụng
như là một nghề kinh doanh, franchise, kiếm sống
và làm giàu một cách nhàn nhã, không cần phải học hành gì nhiều mà xác xuất
thành công lại rất cao. Sống bằng nghề “làm sư”, các nhà kinh doanh Phật này đã
có lâu đài cao cửa rộng, tiền bạc phè phỡn, mỗi thương vụ gây quỹ kiếm vài chục
ngàn đến vài trăm ngàn một cách dễ dàng, đã vậy còn tha hồ phạm giới “Dâm và Vọng”.
Thứ hai: Phật Giáo đã bị cộng sản lợi dụng cài tên điệp viên
trong chiến lược Phật Giáo Vận, công cụ rõ nhất là đã dùng PGVNTN để phá nát Miền
Nam và đến nay vẫn tiếp tục dùng nó để phá hoại cộng đồng NVQG, chẳng hạn Thích
Trí Quang, Thích Đôn Hậu, Thích Thiện Siêu, Thích Thiện Hoa, Thích Trí Thủ,
Thích Huyền Quang, và bây giờ là Lê Mạnh Thát? Thích Quảng Độ, Thích Giác Đẳng,
Thích Chánh Lạc, Thích Viên Lý, Thích Nguyên Trí, Thích Quảng Thanh?
Với quá nhiều sự
lường gạt tín đồ như vậy, thì có lẽ những biện pháp về pháp lý, thuế má, tiền
trợ cấp xã hội của các ông sư và sự cân nhắc khi góp tiền cho “chùa” là những
điều mà người Phật Tử có lòng với Phật Giáo và đất nước cần phải suy nghĩ và
làm cho rõ mặt.
Rõ ràng, qua quá
nhiều sự kiện lịch sử từ quá khứ đến hiện tại, thì tổ chức tu sĩ Phật Giáo tại
quốc nội và hải ngoại hiện nay đã bị cộng sản và đám bất lương khuynh loát. Quốc
nạn cũng là đây mà Pháp nạn cũng là đây: PGVNTN, Về Nguồn, PG của Tâm Châu, Phật
Giáo Quốc Doanh.
Còn chùa chiền nào dành cho Người Việt
Quốc Gia chân chính?
Hoa Kỳ ngày 8 tháng 9 năm 2013
Trần Minh. Nguồn: Ba Cây Trúc.
Ai đứng tên sở hữu chủ của những bất động sản hàng
triệu Mỹ Kim dưới đây?
Chùa Điều Ngự của Thích Viên Lý và Thích Viên Huy và...
Mô hình Chùa Điều Ngự đồ sộ của Thích Viên Lý và Thích Viên Huy
Chùa Diệu Pháp của Thích Viên Lý và Thích Viên Thành
Chùa Như Lai của Thích Chánh Lạc
Chùa Pháp Luân của Thích Giác Đẳng
Chùa Bảo Phước của Thích Viên Dung
Mô hình Chùa Liên Hoa đồ sộ của Thích Huyền Việt
Mô hình Chùa Thích Ca Đa Bảo đồ sộ của Thích Trí Lãng
Chùa Bảo Quang của Thích Quảng Thanh
Chùa Liên Hoa của Thích Chơn Thành
Chùa Liên Hoa của Thích Pháp Nhẫn
Mô hình Chùa Bát Nhã đồ sộ của Thích Nguyên Trí