Vũ
Đông Hà (Danlambao) - Lời phàn nàn này được đăng mà không
gửi đến các đồng chí quan to, quan nhỏ, quan áo quần cứt ngựa, quan cắt đá,
quan sâu, quan x, quan y, quan z... Cũng không kính, không thưa, không độc
lập tự do hạnh phúc được trang trọng nghiêng qua nghiêng lại, gạch đít tới gạch đít
lui... Vì tố cũng thừa, cáo cũng dư, khiếu cũng huề, và kiện cũng bằng không.
Đây là lời phàn nàn của Đá, công dân hạng bét bị các quan đem thân này xẻ năm xẻ
bảy, cát bụi mù trời để mong làm sương mờ khói phủ lòng yêu nước của dân Việt tại
tượng đài Lý Thái Tổ, Hà Nội vào ngày 19 tháng 01 năm hai nghìn mười bốn.
Trước hết với quan cắt Đá
Sở dĩ gọi đồng chí là quan vì ở đất nước này thằng nào đi làm...
cắt mạng và có quyền cắt mạng thiên hạ đều xứng đáng được-bị gọi là quan. Ngày
xưa có gã thiến lợn, bỏ lợn đi thiến người, sau này lên làm chúa đảng của đảng
thiến-thiên-hạ, có gã y tá rừng chích muỗi bây giờ lên làm chúa-tổ-sâu và mang
bằng tiến sỹ danh dự xin được của nước ngoài... thì tại sao không - sau này sẽ
có tiến-sỹ-tổng-bí-thư-cắt-đá tượng đài Lý Thái Tổ!? Thiên đường XHCN đi hoài
không thấy chứ đi từ dòng thác cắt mạng thiến lợn, chích mông, cắt đá để trở
thành lãnh tụ vẫn có thể xảy ra trên đất nước lắm người nhiều ma này.
Mấy ngày nay hình ảnh của quan cắt Đá được ruồi tha khắp chợ,
thiên hạ vừa chưởi vừa xua cũng nhiều. Nhưng quan đừng buồn. Ruồi dơ vì chân bị
dính cứt nên bà con buộc lòng phải phẩy phẩy thôi. Ai cũng biết quan, dù là tài
tử chính, nhưng đạo diễn và thủ phạm làm phim thối chính là những kẻ ngồi ở cung
vua phủ chúa, đang hể hả báo cáo làm tròn mệnh lệnh của “trên” và “bên”. Quan
cắt Đá đã làm tròn sứ mạng của quan: Nếu hình ảnh các quan côn an đạp đầu, đá
đít người yêu nước nói lên bản chất hèn
với giặc ác với dân thì hình ảnh quan cắt Đá mịt
mù đã trình làng với thiên hạ một bản chất khác của tập đoàn các quan: hèn với giặc và ti tiện với dân.
Đá chỉ phàn nàn một điều: lần sau quan cắt Đá làm ơn kiếm cái
cưa máy mới mới, tốt tốt, made-in ở chỗ khác, chứ cái máy cắt từ bên
kia biên giới là nhà đã quá cùn vì tái sử dụng quá nhiều lần. Nó đã được dùng để cắt
Hoàng Sa, cắt Ải Nam Quan, cắt Thác Bản Giốc, cắt Rừng đầu nguồn, cắt Đất biên
giới, cắt Bô-xít Tây Nguyên... bây giờ đem ra cắt Đá này! Cứa tới cứa lui. Lưỡi
cùn chà thớ thịt. Đau bỏ mẹ!!!
Kế đến là với các quan màu xanh cứt ngựa lẫn cứt thường (phục)
Các quan xứng đáng là cái loa của cả lũ ngày xưa cứt ngựa trong rừng, ngày nay
bán nước rập rình đảng ta.
“Mời các anh các chị đi chỗ khác, ở đây sắp thi công”.
Trước tượng đài của vua Lý Thái Tổ, các quan lu loa theo lệnh của chóp bu cái đảng-cướp-xong-rồi-bán
nước, “mời” con
cháu của ông vua sáng lập ra nhà Lý đi nơi khác yêu nước, để chỗ cho các quan
đã nhận ông vua họ Mao làm cha nuôi, đặc quyền đặc lợi thi (đua dâng) công
bán nước cho Tàu. Điều đặc biệt là lần này các quan “mời loa” tập thể.
Mạnh quan nào quan đó mời. Mời đồng loạt. Mời lao nhao. Mời ô nhiễm cả môi trường.
Mời theo kiểu quan nào gào to nhất sẽ được thưởng thêm một ít tiền Mao.
Nhiều quan trước khi rời hang ổ, trực chỉ tượng đài để đánh
cho Tàu ở, đánh cho “Ngụy” nhào, đã
thay cứt ngựa thành cứt đen, hình thành nên đội quân khủng bố bằng loa phóng
thanh cực đại. Trên mỗi vũ khí chiến lược của đoàn quân đánh
cho tàu ở đánh cho “ngụy” nhào ngày hôm nay đều
mang cùng một nhãn hiệu trên loa: CAND.
Và đây là điều phàn nàn của Đá: đã chơi thì chơi cho bảnh. Côn đồ
áo đen thì cứ đóng cho trọn vẹn côn đồ áo đen và đừng lộ hàng công an. Đã công
an thì đừng công an nhân dân vì nhân dân ở đây, tính luôn hòn đá bị cưa, đều là
những kẻ bị cứa. Hình ảnh áo đen cầm loa CAND được nhập từ xứ Vịt tiềm Bắc Kinh
gào thét chỉ góp phần thêm một lần nữa chứng minh: công an - côn đồ tuy hai mà là một: côn
an.
Sau cùng, lời phàn nàn của Đá gửi đến các quan Ba Đình - ngày
xưa cứt ngựa trong rừng, ngày nay bán nước rập rình đảng ta...
Ngày xưa quan Đồng họ Phạm theo lệnh của quan Minh họ Hồ cắt cha
cái đảo của dân tộc đang thuộc chủ quyền của quốc gia Việt Nam Cộng Hòa và nhân
danh chính quyền cướp được từ dạo mùa thu tháng 8 để công nhận đó là của đoàn
quân hải tặc Mao Trạch Đông. Tiếp nối truyền thống cắt mạng kéo sang cắt đủ thứ,
đảng cướp-xong-rồi-bán tiếp tục cắt đất, cắt rừng, cắt biển, cắt ải, cắt
thác... và bây giờ với đỉnh điểm của sự nghiệp cắt mạng là cắt lòng yêu nước,
các quan mang Đá ra cắt ngay giữa thủ đô có Ba có Đình, có Lăng có Bác, có đủ
thứ... chỉ không có lòng-được-tự-do-yêu-nước.
Xin nói về Đá này.
Nó đã từng nằm chơ vơ trước những ngôi mộ của những người lính
như một dấu ấn ghi nhớ nơi nằm xuống của những người yêu nước đã vị quốc vong
thân ở ải Chi Lăng, bên bờ Bạch Đằng, trên đỉnh Núi Bạc, cuối bãi Gạc Ma...
Nó đã từng được khắc đẽo để trở thành những tấm bia chủ quyền,
xác định đây là lãnh thổ của người Việt Nam, ở nơi đây máu xương của nhiều thế
hệ đã đổ xuống để bảo vệ giang sơn gấm vóc cho con cháu nghìn đời mai sau.
Nó đã từng góp phần làm nên dáng đứng của ngôi tượng Hưng Đạo
Vương - Trần Quốc Tuấn hiên ngang hướng về dòng sông rộng, vang vọng câu nói lịch
sử khi ngài trả lời vua Trần Thánh Tông nên hàng hay chiến trước thế giặc như
vũ bão của quân Nguyên: "Bệ hạ chém đầu tôi rồi hãy hàng".
Nó đã làm nên những thành lũy chống giặc Tàu trong đêm dài nghìn
năm bắc thuộc.
Và những chiến hào.
Những con đường địa đạo.
Những cây cầu nối liền hậu phương với tiền tuyến. Và dáng đứng
Vọng Phu của những người vợ mong mỏi chờ chồng chinh chiến mù khơi.
Những Đá ấy là một phần xác thịt của quê hương.
Những Đá ấy qua tay các quan nó đã như vầy:
và bây giờ...
Các quan muốn đục
bỏ Lòng Yêu Nước!?
Các quan muốn bỏ tù Lòng Yêu Nước!?
Các quan muốn bỏ tù Lòng Yêu Nước!?
Các quan muốn cắt
cưa Lòng Yêu Nước!?
Nhưng Lòng Yêu Nước của người dân Việt Nam - chính các quan đã
vô tình cho thấy - nó như Đá. Một Lòng Yêu Nước bị cắt đi sẽ biến thành nhiều
Lòng Yêu Nước khác. Vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt, vẫn như Đá tảng nghìn đời.
Lòng Yêu Nước dù có biến thành bụi mù trước tượng đài vua Lý
Thái Tổ, nhưng hằng hà sa số những hạt bụi yêu nước ấy sẽ bay đi khắp mọi nẻo
đường quê hương. Đá và người sẽ còn mãi. Không ai đục bỏ được Lòng Yêu Nước.
Không ai bỏ tù được Lòng Yêu Nước. Không ai cắt cưa được Lòng Yêu Nước.
Cục Đá này, ngày 19 tháng Giêng năm
2014, không đớn đau vì nỗi đau bị cắt, chỉ có đớn đau là xác thân này đã bị cắt
không phải bởi những kẻ không cùng nòi giống mà bởi những người vốn một thời cùng Mẹ, cùng Cha.
Đá. Lòng Yêu Nước. Chúng ta.