Sự ngụy biện yếu ớt này đã bị một
anh bạn của người viết bài tấn công không thương tiếc:
“Nói vậy mà nghe được. Thử hỏi ở nước Úc này, có nhiều
người gốc Anh. Họ tụ họp về một thành phố nào đó, như Adelaide chẳng hạn, rồi
Anh quốc nói phải cần bảo vệ tài sản, sinh mạng cho họ, rồi thực hiện một cuộc
trưng cầu dân ý ở Adelaide, thì nghe có được không ?”
Một anh bạn khác tiếp lời:
“Hay như hồi xưa, thời VNCH, người Hoa ở Chợ Lớn thật
đông, Trung cộng hay cả Đài Loan có dám nói là vì muốn bảo vệ quyền lợi, an
ninh của họ rồi làm một cuộc trưng cầu dân ý ở Chợ Lớn không?”
Đến đây thì cả bàn cà phê chúng
tôi tự dưng im bặt. Bởi vì tất cả cùng có một ý nghĩ. Hồi xưa thì chúng không
dám vì chính quyền không hèn với giặc và không ác với dân. Nhưng liệu có ngăn cản
được bọn cầm quyền hiện nay làm chuyện đó trong tương lai không ?
Từ Ukraine và Crimea …
Bao giờ cũng thế. Hai sách lược
hàng đầu của Cộng sản là bành trướng và thống trị. Một thế giới đại đồng là cứu
cánh hành động của chúng.
Năm 1991, Liên bang Xô viết tan
rã là một đại họa cho những con người theo chủ nghĩa Mác Lê. Từ đó, họ vẫn ôm ấp
một giấc mơ là một ngày nào đó, Âu châu, hay ít nhứt cũng phân nửa nằm ở phía
Đông Âu châu, sẽ cùng trở vế “dưới
mái nhà ngói đỏ thân yêu”.
Đoàn tụ đâu chưa thấy, họ lại phải
chứng kiến cảnh tượng dân chúng Ukraine kéo xập các bức tượng của “cha già” Lê
nin như một lời xác quyết sự đoạn tuyệt với chủ nghĩa Cộng sản và theo đường hướng
tự do của Tây Âu. Rồi sự phẩn uất của họ đã đưa đến những cuộc đối đầu với tay
cầm quyền bù nhìn Viktor Yanukovich khiến sau cùng, hắn và tùy tùng phải tháo
chạy sang Nga để lánh nạn.
Vladimir Putin muốn làm Rambo
Để ngăn chận thiệt hại, trùm Cộng
sản là Vladimir Putin, Tổng thống Nga sô, phải ra tay hành động. Hàng ngàn toán
quân không đeo phù hiệu và bịt mặt. Các đoàn chiến xa. Những phi cơ trực thăng.
Tất cả được gởi vào Crimea dưới chiêu bài “để bảo vệ an ninh
và quyền lợi của người dân Crimea gốc Nga ở đó”.
Lính Nga bịt mặt tiến vào Crimea
Và cuối cùng là trò hề rẽ tiền mệnh
danh là cuộc “trưng cầu dân ý” vào ngày 17/3 vừa qua với kết quả là 96% đồng
ý sát nhập Crimea vào dưới quyền hành pháp của Nga và đến ngày 21/3, Putin đã
chính thức ký những sắc luật “ban hành” điều này.
Như nhà báo JB Nguyễn hữu Vinh
viết từ Việt Nam hôm 18/3:
“Những lời nói từ chính miệng Tổng thống Nga
Putin lộ rõ sự dối trá khi cho rằng lực lượng mặc quân phục giống Nga không
mang phù hiệu là “Lực lượng phòng vệ của Crimea” đã nhanh chóng bị lật tẩy. Những
lời nói này, chỉ khẳng định thêm một lần nữa rằng cái nguồn gốc cộng sản trong
con người Putin vẫn chưa mấy thay đổi, chỉ chờ dịp là tái diễn mà thôi”.
Nhìn về Việt Nam.
Bây giờ nhìn về quê nhà.
Bây giờ nhìn về quê nhà.
Ai cũng biết trong thập niên
qua, số dân Trung quốc sang Việt Nam khai thác, kinh doanh ngày càng nhiều. Ở
thời đại toàn cầu hóa này, việc người di dân từ nước này sang làm việc ở nước
khác là chuyện bình thường.
Điều bất bình thường là việc hàng ngàn công nhân Trung quốc sang làm việc
trong các dự án đầu tư của doanh nhân Trung quốc trong các khu biệt lập của họ.
Không ai biết họ đang khai thác những tài nguyên thiên nhiên gì của quốc gia
trong đó. Không ai biết những lợi nhuận sẽ được đóng góp vào công quỹ của Việt
Nam bao nhiêu phần trăm, hay tất cả đều được đưa về “mẫu quốc” !
Dự án bauxite Tây Nguyên trước
kia là một bước khởi đầu và là một thí dụ điển hình.
Sau đó, Trung quốc đã đưa hàng
chục ngàn công nhân sang đất nước chúng ta. Dự án nhà máy điện ở Hải phòng. Các
khu dự án công nghiệp ở Hà tĩnh, Quảng Nam. Về phiá Nam thì có vùng công nghiệp
ở Bình Dương. Và còn hàng trăm những thí dụ tương tự mà chúng ta biết, hoặc
ngay cả không biết đến vì sự bưng bít của nhà cầm quyền.
Phố Tàu ở Bình Dương
Đông Đô Đại Phố ở Bình Dương
Đọc trên internet, chúng ta được
thấy hình ảnh, nghe những câu chuyện về những làng xã, những thị trấn bây giờ
hoàn toàn như những khu phố Tàu với chữ Tàu trên các bảng hiệu, bảng chỉ dẫn
v.v…
Ngoài phương diện kinh tế, Trung quốc còn rõ ràng nhìn ngắm đến mặt
quân sự khi đưa dân đến các vùng có lợi ích về chiến lược quân sự.
Không phải là một sự tình cờ mà
những “khu biệt lập” dành cho các “công nhân” người Hoa
trãi dài từ biên giới phía Bắc, qua vùng Tây nguyên và chạy dọc theo bờ biển miền
Trung từ Hà Tĩnh tới Quảng Trị. Ở nơi này, chiều ngang không đến 50 cây số khiến
việc cắt đứt đất nước thành hai miền không phải là khó thực hiện.
Và cũng không phải là một sự ngẩu nhiên khi các đường xe cao tốc mà Bắc
kinh tài trợ cho Việt Nam thực hiện chỉ nối liền biên giới Việt Hoa đến các nơi
hiểm yếu.
Tiến trình xâm lược.
Nhưng dù với mục tiêu nào đi nữa,
các bước xâm thực của Trung quốc đều được thực hiện theo một tiến trình như
nhau.
Đầu tiên, chúng quan sát để nhìn
ngắm các vùng đất có thể mang lại lợi nhuận tối đa cho chúng.
Bước thứ hai là giai đoạn mua
chuộc và biến các quan chức địa phương thành tay sai. Thay vì bảo vệ cho nhân
dân và công ích quốc gia, các tay sai này sẽ dùng đủ mọi thủ đoạn để biến đất
canh tác của dân chúng thành cơ sở công nghiệp cho người Hoa.
Phố Tàu ở Bắc Ninh
Phố Tàu ở Hạ Long
Một trong các thủ đoạn thường được
đem ra áp dụng nhứt là sự lợi dụng danh nghĩa công trình nhà nước, mang tính
cách phúc lợi xã hội để thu hồi đất đai của dân với một số tiền bồi thường rất
tượng trưng.
Chính vì sự nhân danh như thế,
nhân dân khó chống đối hoặc không đồng ý. Tuy thế, người ta đã thấy hàng trăm vụ
dân oan khiếu kiện dấy lên trong nước cũng vì những sắc lệnh thu hồi đất đai một
cách cưỡng ép như trên.
Để giải thích những bước tiếp
theo của tíến trình xâm lược của Trung quốc tại mỗi vùng địa phương, chúng tôi
xin trích dẫn một đoạn trong bài tường trình “Đất Quảng Trị tràn ngập người
Trung Quốc” của nhóm phóng viên đài Á châu Tự do vào ngày 3/3/2014 vừa
qua:
“Và khi đất đã bị thâu tóm về tay nhà cầm quyền, lúc đó dự
án sẽ đổi màu như một con tắc kè, ban đầu nó mang màu xanh của niềm hy vọng
nhân dân, sau đó nó chuyển dần sang màu tía rồi lộ nguyên màu đỏ của sức mạnh độc
tài, thâu tóm và lừa bịp nhân dân. Thay vì xây dựng công trình phúc lợi cho xã
hội, người ta bắt đầu bán cho Trung Quốc và người Trung Quốc lại xây dựng thành
những mật khu mà người Việt Nam không thể nào biết được bên trong nó chứa những
gì và nó có lợi ích hay độc hại, nguy hiểm cho an ninh quốc gia gì không. Nói
chung là nhân dân mù tịt trước những mật khu của người Tàu ngay trên quê hương
mình…”
Từ đó, chẳng bao lâu nữa, chúng
ta sẽ thấy những làng “da beo” của người Tàu mọc lên khắp nơi trong nước, từ Bắc
vào Nam.
Ai dám bảo đảm là
Tàu, với ý đồ đã được chứng minh qua cả mấy ngàn năm nay trong lịch sử, sẽ không
có ý định một ngày nào đó, theo gương của Putin, đưa quân vào Việt Nam, lấy cớ
là “bảo vệ an ninh và tài
sản cho người Hoa” ở đó ?
Rồi tiếp theo, chúng sẽ mở một
cuộc “trưng
cầu dân ý” để kết quả có thể được tiên đoán ngay từ bây giờ là sẽ từ
99% đến 100% đồng thuận.
Lúc đó, ai sẽ bênh vực chúng ta
? Liên hiệp quốc ư ? Thế giới ư ? Hay tổ chức ASEAN ? Thử nhìn lại Crimea mà
xem phản ứng của Hoa kỳ và Tổng thống Obama. Rồi nhìn tiếp những nước láng giềng
Âu châu của Ukraine. Họ làm được gì ngoài chuyện lên tiếng một cách yếu ớt về vấn
đề cấm vận và ngăn chận thông hành của 21 nhân vật Nga sô, mà mĩa mai thay,
trong đó lại không có tên của Vladimir Putin, người đáng bị tẩy chay nhất.
(Xin mờ dấu ngoặc là người viết sẽ chờ xem Úc có mở cửa để
đón Putin tham dự hội nghị Nhị thập cường G20 vào tháng 11 năm nay hay không.
Xin đóng ngoặc).
Nhóm phóng viên đài RFA báo động:
“Tình trạng các công trình người Tàu xuất hiện ở khắp nơi
trong nước là một tình trạng đầu độc đúng nghĩa. Hoặc là các thương nhân Tàu sẽ
vung tiền, kéo hàng loạt thanh niên, đặc biệt là những cô gái mới lớn, con nhà
nghèo rơi vào nghề bán dâm vì mê túi tiền của họ và bị họ gài bẫy để rồi hàng
loạt cô gái phải sa chân vào con đường mại dâm.
Về phần nam thanh niên, bởi học hành dang dở, thất nghiệp
kéo dài nên khi có một công việc nào nhanh hái ra tiền, họ sẽ bất chấp để kiếm
tiền. Và chuyện kết bè kết nhóm, tổ chức băng đảng để buôn bán ma túy và chèo
kéo những thanh niên đồng lứa vào đường dây, sau đó giới thiệu cho những ông
trùm người Tàu để mở rộng thị trường ma túy …”
KẾT.
Ngày Giổ Tổ Hùng Vương lại sắp đến.
Chúng ta lại sẽ cùng nhau tưởng nhớ đến công đức của các bậc tiền nhân. Nhưng ắt
hẳn các ngài cũng đang chau mày lo cho vận nước.
Hiểm họa của sự mất nước là có thật.
Nguy cơ Tàu sẽ trở lại đô hộ chúng ta là có thật.
Ở trong nước, các cuộc biểu tình
đối kháng để gióng lên tiếng chuông báo động về hiểm họa đó đều bị đàn áp một
cách dã man. Các “thái thú” tân thời thẳng tay ra lệnh cho cán bộ dưới quyền
đánh đập, bắt giam những người tổ chức. Ngày 19/1/2014, một đoàn biểu tình nhỏ
đã đến tượng đài vua Lý thái Tổ để dâng hương nhân kỷ niệm 40 năm ngày hải chiến
Hoàng sa. Họ đã gặp toán công an giả vờ làm công nhân cưa đá, gây bụi mù và tiếng
động đinh tai khiến họ phải bỏ đi.
Công nhân Kiên cưa đá trước tượng Vua Lý thái Tổ
Với phương cách trấn áp rẻ tiền
và nham nhở như thế, ngay dưới chân và trước sự chứng giám của một vị Vua tài đức
của dân tộc, thiển nghĩ chỉ có sự dốc tâm vào việc lật đổ những tên Lê chiêu Thống,
Trần ích Tắc thời đại mới giúp chúng ta khỏi đắc tội với tiền nhân và khỏi hổ
thẹn với đàn con cháu.
HƯNG VIỆT (Brisbane)
22/03/2014
22/03/2014
Theo
CTV Danlambao: Cán bộ đảng chiếm khu vực tượng đài Lý Thái Tổ, thay nhau quay
cuồng nhảy múa một cách kệch cỡm. Trong khi phía đối diện, người dân đang tổ chức
lễ tưởng niệm 35 năm chiến tranh chống Trung Quốc xâm lược.
Nhà
văn Thùy Linh nói " họ
nhảy múa vui vẻ trước anh linh 6 vạn chiến sỹ đồng bào đã hy sinh trong cuộc
chiến chống quân Trung Quốc xâm lược."
Theo
Facebook Nguyễn Đức Hiền thì "Đây là hình ảnh những con đười ươi
vô cảm, nhảy múa bên tượng đài Lý Thái Tổ, trong ngày đau thương
17/02/1979" ngày quân Trung Quốc nổ súng
tấn công xâm lược tàn sát giết chóc đồng bào 6 tỉnh biên giới phía Bắc!