Cuối cùng thì giờ
đã điểm. Qua bao nhiêu ca ngợi, bao nhiêu tranh cãi, lý luận, có lẽ, đã đến lúc
Trịnh Công Sơn nên trở lại với những gì của Trịnh Công Sơn, đó là sự thật về
con người Trịnh Công Sơn.
Giữ nhiệm vụ trưởng
cơ quan an ninh tình báo Thừa Thiên- Huế từ 1966 đến đầu 1975, tôi có bổn phận
phải chịu trách nhiệm chính về vấn đề gìn giữ an ninh trật tự, bảo vệ sinh mạng
và tài sản cho đồng bào trong tỉnh. Và trên hết mọi chuyện, là đối phó với cục
Tình Báo Chiến Lược Bắc Việt. Lồng vào đó là một mạng lưới CS nằm vùng tinh vi
và dày đặc tại Huế. Thật không sai khi nói Huế là một ổ nằm vùng.
Do vậy, có lẽ chúng tôi là người “may mắn” có bổn phận biết rất “kỹ” về Trịnh
Công Sơn và toàn bộ những phần tử hoạt động cộng sản khác ở Huế giao hảo với y.
Tôi biết Trịnh Công Sơn và nhóm người nối giáo cho giặc này dưới tất cả các
khía cạnh khác nhau. Từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn, từ thói quen đến phẩm hạnh,
đến tiểu sử, đến gia đình, thậm chí, nếu cần, thì cả gia phả v.v. tôi có bổn phận
phải biết. Và tôi sẽ lên tiếng một cách thẳng thắn về những sự việc, thông tin,
dữ kiện mà chúng tôi có được về đương sự trong bài viết này.
Hy vọng, sẽ cung
cấp cho lịch sử, và cho những ai quan tâm đến vấn đề Trịnh Công Sơn, cũng như
các hoạt động chung của đương sự với các phần tử nằm vùng khác tại Huế, mà dù
thương, dù ghét, dù hận thù, dù ngưỡng mộ tôn sùng, dù căm phẫn… những thông
tin chính xác và cần thiết, để quý vị có thể tự mình thẩm định lại một cách
đúng đắn, về con người Trịnh Công Sơn. Bởi vì, mỗi người chúng ta, dù thế nào
đi nữa, dù thương dù ghét, cũng không ai muốn mình bịp cả!