Trần công Lân – Khi tuổi trẻ Hong Kong (HK) đứng lên biểu tình phản đối nhà cầm quyền
Trung Cộng ngăn chận tiến trình dân chủ của HK bằng cách chỉ định nhà lãnh đạo
HK. Đây chỉ là những học sinh trung học, tuổi đời chưa đến 20, tuy mới 17, 18 họ
đã ý thức tương lai của họ: chọn lựa chế độ dân chủ hay âm thầm làm nô lệ cho Bắc
kinh. Cho dù sinh ra sau khi
HK đã bị Anh trả lại cho Trung Cộng (TC) từ năm 1997, tuổi trẻ HK hoàn toàn
không bị chi phối bởi các thế lực bên ngoài như nhà cầm quyền TC rêu rao.
CÒN VIỆT NAM?
Tiếng
kêu lạc lõng của Việt Khang dường như không thức tỉnh được những tuổi trẻ Việt
Nam (VN). Phải chăng, tuổi trẻ VN chấp nhận chế độ CSVN như “thực sự” lo cho
dân VN. Họ có biết những ngư dân VN bị
tàu TC cướp phá, đánh đập… mà chính phủ VN lờ đi, hải quân VN dường như không
có, công an, báo chí không hề nhắc nhở và toàn dân VN sống trong “thái bình thịnh
trị”.
Tuổi
trẻ VN yên tâm khi Nguyễn Tấn Dũng, kêu gọi hàng xóm lân bang: có ai thấy chiếc
tàu chở dầu của VN biến mất trên biển Nam Hải? Vài tuần sau, chiếc tàu lết về
VN sau khi bị hải tặc tấn công. Không ai nói gì. Dũng chạy đi thăm Ấn Độ, năn nỉ Ấn can thiệp vào biển
Đông để giảm áp lực TC hay vì 100 triệu cho vay để phát triển hải quân? Hải
quân có trang bị tân tiến nhưng có dám làm gì chăng?
Nhìn
vào Phi, tuy yếu kém về hải và không quân (mới mua máy bay phản lực F-50 của
Nam Hàn) nhưng vẫn lên tiến phản đối TC tại tòa án quốc tế. Trong khi TC tham dự Liên Hiệp Quốc (LHQ), có chân
trong ủy ban An Ninh Tối Cao của LHQ nhưng lại không chấp nhận tòa án quốc tế của
LHQ.
HY VỌNG GÌ CÁC NHÀ LÃNH ĐẠO VN?
Thủ Tướng
Dũng có can đảm xoay 180 độ như Tổng Thống Miến Điện đối với TC hay không?
Cái
trò hội nghị với TC để tìm giải pháp cho biển ĐÔNG chỉ là trò hề lường gạt dân
đen vì TC vẫn tiếp tục tấn công ngư dân VN. Và chính quyền
lẫn báo chí, tòa án đều im lặng. Điều này chứng
tỏ VN không óc tự do ngôn luận, không có hệ thống tư pháp, khi chánh án do đảng
chỉ định và luật sự chỉ là phường tuồng .
TUỔI TRẺ VN ĐANG LÀM GÌ?
Bạn học
cái gì nơi nhà trường? Khi dân chúng không có công ăn việc làm, phải tha phương
cầu thực, đi làm lao động thuê mướn. Tương lai các bạn sẽ đi về đâu khi “hội
nghị Thành Đô” bán VN cho TC vào năm 2060, VN thực sự trở thành quận Âu Lạc thuộc
Quảng Đông. Cái dũng của tuổi trẻ VN ở đâu? Nếu bạn không có thì tuổi trẻ Hong
Kong đã chỉ đường cho bạn. Bạn có tỉnh ngộ chăng?
Bạn không có những suy nghĩ
riêng tư? Bạn chỉ suy nghĩ những gì Đảng csVN cho phép?
Bạn có
đi học chăng, bạn học gì nơi nhà trường? Kiến thức nhà trường phải chăng đảng
là nhất, không có ý kiến nào khác, đi ngược lại những gì đảng nói! Phải chăng
đó là nô lệ? Làm sao có tiến bộ khi tự do về tư tưởng, kiến thức bị ràng buộc bởi
kỷ luật của đảng. Khi báo chí chỉ là cái loa của đảng. Khi kiến thức bị bóp nghẹt, tuổi trẻ VN làm sao biết rằng làm nô lệ cho
csVN ngày nay và đến 2060 khi đảng bán cho TC thì tiếp tục làm nô lệ cho TC? Tiếp
tục sống để làm gì khi không có tự do? Có công ăn việc làm, rồi có gia đình, rồi con cháu
tiếp tục làm nô lệ cho đảng. Đó gọi là sống như một con người hay sao? Bạn học
lịch sử VN nói gì về độc lập dân tộc?
Hay vì
không có chương nào dạy về phải làm gì khi sống dưới chế độ nô lệ của chính người
Việt đàn áp người Việt, tiếp tục nghe lời đảng, sống như nô lệ là yêu nước, yêu
tổ quốc Xã Hội Chủ Nghĩa hay sao???
Một
ngày trôi qua, tuổi trẻ HK đấu tranh trong tuyệt vọng, nhưng ít nhất họ còn hy
vọng vươn lên, sống như con người tự do hay chết cho tự do. Còn VN, tuổi trẻ âm
thầm liếm gót đảng csVN, tiếp tục làm nô lệ cho tới khi Đảng csVN bán cả nước
cho TC.
Người
hải ngoài chửi đảng csVN hèn nhát trước TC và vì được lãnh đạo bởi truyền thống
Hèn nên cả nước …Hèn. Ngoại trừ một thiểu số người Việt can đảm đứng lên chống
đảng trong đơn độc, tuổi trẻ VN lo tìm công ăn việc làm hay gia nhập Quân Đội
VN , Công An “Nhân Dân” để bảo vệ đảng.
BẠN CÓ GÌ ĐỂ BẢO CHỮA KHÔNG?
CÓ BẠN HỎI ĐÂU LÀ SỰ THỰC?
Bạn có
biết cách nào để tìm ra sự thực không? Can đảm. Khi con người chỉ biết nghe lời
đảng vì cơm áo (đọc Đêm Giữa Ban Ngày, Đèn Cù thì biết) thì đừng hỏi những người
ở thế giới bên ngoài (hải ngoại) nói thật hay nói dối. Vì ở những nước tự do, bạn
tha hồ nói láo, cho tới khi luật pháp chứng minh là bạn nói láo để hại người
thì bạn bị phạt (tiền hay tù hay cả hai).
Bạn có
biết lý luận không? Không phải biện luận vì biện luận chỉ cốt ở tài ăn nói để
thắng người, không chủ ý tìm sự thực.
Bạn
hãy tự hỏi người viết có lợi gì khi đưa ra những lời nói trên, hay đó chỉ là
truyền thông. Hay vì bị tuyên truyền bưng bít tin tức quá lâu nên bạn nghi ngờ
tất cả những gì bạn đọc.
Đó là
chuyện của người trong nước, nếu bạn muốn tìm sự thực và có can đảm bạn sẽ gặp
tuổi trẻ Hong Kong. Còn không đủ can đảm bạn sẽ là những người dân Bắc Hàn hiện
nay.
Nên nhớ,
tự do của bạn không phải của người viết, nhất là người viết qua Internet, không
phải để bán sách, thu tiền hay được nổi tiếng.
Chúc bạn
may mắn: Tìm ra sự thực để có tự do. Hay có tự do để tìm ra sự thực.