Wednesday, February 29, 2012

CHÚNG TA ĐÃ CÓ HƠN 100,000 CHỬ KÝ VÀ SẼ CÒN GIA TĂNG…

Đúng 4:13pm (giờ Cali.) chúng ta đã đạt được con số 100,057 chử ký vào TNT cho TT Obama. Và con số ấy chắc chắn sẽ còn cao hơn nữa vào cuối tuần nầy.
HOAN HÔ TINH THẦN YÊU QUÊ HƯƠNG CỦA BÀ CON NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI.


Chiều hôm nay Lãng Tử không thể chú tâm vào công việc sở được, thỉnh thoãng lại ghé qua Website của Tòa Bạch Ốc để xem con số chử ký lên đến đâu rồi. Hồi họp như chờ kết quả bầu cử TT vậy. Đến 3:27pm (giờ Cali.) con số đạt được là 99,282 chỉ còn hơn 300 chử ký nữa là đến 100,000 có lẽ chỉ chừng  không đến 1 giờ đồng hồ nữa thôi.
Lãng Tử tò mò muốn biết ai sẽ là người thứ 100,000 ký vào TNT nầy, người ấy đáng thưởng một buổi ăn tối thật ngon.

Như đã hứa Lãng Tử đã có cái thiệp có hình …VƯỜN HỒNG gởi đến quý Đồng Hương dưới đây. Nhưng Lãng Tử nghỉ rằng hình ảnh của phái đoàn người Việt chúng ta ở Vườn Hồng của Tòa Bạch Ốc sẽ tràn lan trên mạng nay mai chắc chắn sẽ đẹp hơn và đầy ý nghĩa hơn cái thiệp của Lãng Tử gấp trăm lần. Nhưng đã hứa thì phải làm không dám né tránh, thôi thì từ nay đến ngày 5,6 tháng 3 xin quý Đồng Hương hãy tạm ngắm đỡ cái thiệp “ẹ” nầy vậy nhé.


Cộng Đồng Việt Nam Vùng Hoa Thịnh Đốn Sẽ Biểu Dương Lực Lượng...

Tin Hoa Thịnh Đốn – Đài truyền hình SBTN vừa nhận được thông cáo khẩn từ cộng đồng Việt Nam Hoa Thịnh Đốn và vùng phụ cận, cho biết:
Để yểm trợ tích cực cho phái đoàn đồng hương vào Tòa Bạch Ốc đạo đạt nguyện vọng chính đáng của toàn dân Việt, Cộng Đồng Việt Nam Vùng Washington, D.C., Maryland & Virginia phối hợp với các Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Miền Đông Bắc Hoa Kỳ sẽ tổ chức cuộc biểu dương lực lượng ủng hộ nhân quyền vào lúc 12 giờ trưa ngày thứ hai 5 tháng 3 năm 2012 tại Công Viên LaFayette đối diện với Tòa Bạch Ốc.

Thông báo cho biết vì sự giới hạn, một số đồng hương sẽ không vào được bên trong Tòa Bạch Ốc. Cho nên chúng ta cần tập trung tại công viên LaFayette để bày tỏ quyết tâm ủng hộ mạnh mẽ cho những điều ghi trong thỉnh nguyện thư được thực hiện đầy đủ và nhanh chóng. Sự hiện diện đông đảo của chúng ta trước Tòa Bạch Ốc sẽ biểu dương sức mạnh và ý chí kiên cường của cộng đồng người Việt trong công cuộc đấu tranh giành lại nhân quyền cho đồng bào quốc nội và đòi hỏi Cộng sản Việt Nam phải trả tự do cho tất cả những nhà bất đồng chính kiến, trong đó có nhạc sĩ Việt Khang. Riêng đồng hương cư ngụ trong vùng Hoa Thịnh Đốn, sẽ có xe đón tại Trung Tâm Thuơng Mại Eden vào lúc 10 giờ 30 sáng thứ hai, xin tập trung đúng giờ.


Đồng hương không tham dự được xin vui lòng yểm trợ tài chánh để cuộc biểu dương lực lượng được thành công mỹ mãn. Xin gửi chi phiếu về:
Cộng đồng Việt Nam vùng Hoa Thịnh Đốn,
P.O. Box 801, Annandale, VA 22003.

Ban tổ chức gồm Cộng đồng Việt Nam Hoa Thịnh Đốn, Liên minh Dân Chủ Việt Nam thuần túy, Liên hội cựu Chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa vùng Hoa Thịnh Đốn, Cộng đồng Việt Nam Pennsylvania, Cộng đồng Việt Nam Philadelphia, Cộng đồng Việt Nam New Jersey, Cộng đồng người Việt quốc gia New York, Khu hội cựu Tù nhân chính trị New Jersey, Cộng đồng Việt Nam Connecticut, Cộng đồng Việt Nam New Hampshire, cộng đồng Việt Nam Florida, Việt Nam Quốc Dân đảng, Đại Việt Cách Mạng đảng, Tân Đại Việt, Liên minh Dân Chủ Việt Nam Massachusetts và nhiều tổ chức hội đoàn khác.SBTN

Bước vào Mùa Chay 2012


VRNs (27.02.2012) – Sài Gòn – “Tiếng hát của Việt Khang không hừng hực lửa đấu tranh, lời ca không cầu kỳ, mang dáng vẻ đơn sơ, bình dị nếu không nói là ngây thơ như lời thỏ thẻ của một em bé, nhưng đàng sau cái giọng hiền hoà gần như yêu đuối là cả một ý chí sắt đá không biết đến sợ hãi,  bên cạnh cái ngỡ ngàng day dứt là cả một lòng yêu nước tha thiết nồng nàn. Chính vì vậy mà tiếng hát Việt Khang đã xé lòng người Việt tha hương đến độ chỉ riêng tại Hoà Kỳ và chỉ trong hơn 10 ngày đã có hơn 50.000 người ký thỉnh nguyện thư nhằm ủng hộ những người đang đấu tranh cho tự do dân chủ, đang đòi hỏi nhân quyền cho Việt Nam”.
Trên đây là một đoạn chia sẻ của cha Pascal Nguyễn Ngọc Tỉnh, OFM, gây xúc động cho nhiều bạn trẻ trong thánh lễ cầu nguyện cho Công lý và Hoà bình diễn ra lúc 20:00, ngày 26.02.2012, tại DCCT Sài Gòn.

LM Pascal Nguyễn Ngọc Tỉnh

Cầu nguyện cho Công Lý & Hoà Bình
Cũng như trong các thánh lễ 8 giờ tối Chúa nhật cuối mỗi tháng tại nhà thờ Kỳ Đồng này từ ít lâu nay, hôm nay chúng ta cầu nguyện cho Công Lý & Hoà Bình. Việc đạo đức này đặc biệt thích hợp trong Mùa Chay như chúng ta sẽ thấy.
Cao điểm của Năm Phụng Vụ chính là Tam Nhật Vượt Qua trong đó Hội Thánh họp mừng Chúa Ki-tô chết và phục sinh để hoàn tất công trình cứu độ. Và để chuẩn bị mừng biến cố trọng đại đó, chúng ta có đến 40 ngày, đó là Mùa Chay bắt đầu từ thứ Tư lễ Tro vừa rồi. Hai chữ “Mùa Chay” trong tiếng Việt chúng ta thì ngắn gọn, tiện dụng, nhưng lại nghèo về ý nghĩa, trong khi tiếng gốc La-tinh chỉ có nghĩa là Mùa 40. Con số này nhắc ta nhớ đến cuộc hành trình 40 năm của dân Do-thái từ nơi lưu đày về đất hứa, từ nô lệ đến tự do. Con số 40 cũng làm ta liên tưởng đến cuộc hành trình của ngôn sứ Ê-li-a lên đường đi gặp Chúa. Cuối cùng và đặc biệt hơn nữa con số 40 làm ta liên tưởng đến 40 ngày Đức Giê-su sống trong hoang địa để chịu ma quỷ cám dỗ như ta vừa thấy trong bài Tin Mừng hôm nay.

Thế nào là ăn chay ?
Trong bài Tin Mừng ngày thứ Tư lễ Tro Hội Thánh muốn chúng ta nghe chính Chúa Giê-su đề ra cho chúng ta những mục tiêu cần cố gắng đạt tới, đó là ăn chay, cầu nguyện và làm việc bác ái. Không những thế, Chúa Giê-su còn chỉ cho thấy người môn đệ của Ngài phải thực thi các việc đó như thế nào, theo tinh thần nào, mới đích thực là môn đệ của Ngài.
Rồi tiếp theo sau những lời giáo huấn của Chúa Giê-su, ngày thứ Sáu vừa qua trong bài đọc 1 trong thánh lễ, Hội Thánh lại mời ta nghe ngôn sứ I-sai-a diễn giải thế nào là ăn chay. Tôi chỉ xin đọc mấy câu sau đây :
“Cúi rạp đầu như cây sậy cây lau,
nằm trên vải thô và tro bụi,
phải chăng như thế mà gọi là ăn chay
trong ngày các ngươi muốn đẹp lòng Đức Chúa ?
Cách ăn chay mà Ta ưa thích
chẳng phải là thế này sao :
mở xiềng xích bạo tàn, tháo gông cùm trói buộc,
trả tự do cho người bị áp bức,
đập tan mọi gông cùm ?
Chẳng phải là chia cơm cho người đói,
rước vào nhà những người nghèo không nơi trú ngụ ;
thấy ai mình trần thì cho áo che thân,
không ngoảnh mặt làm ngơ
trước người anh em cốt nhục ?” (Is 58,5b-7)
Ăn chay sao cho đẹp lòng Chúa

Điều không thể chối cãi là hai chữ ăn chay làm ta nghĩ đến khổ chế, đến việc hy sinh hãm mình. Đó là những cố gắng nhằm giúp ta cụ thể hoá lòng thành của chúng ta khi muốn từ bỏ tội lỗi để trở về với Chúa. Thế nhưng điều Chúa muốn căn dặn chúng ta qua lời ngôn sứ I-sai-a là bấy nhiêu thôi thì chưa đủ, cũng chưa phải là việc chính yếu nếu ta muốn làm đẹp lòng Ngài, muốn tìm lại ân nghĩa xưa đã mất. Thế thì phải làm gì ? Chúa dạy ta :  Cách ăn chay mà Ta ưa thích…
(là) mở xiếng xích bạo tàn, tháo gồng cùm trói buộc,
trả tự do cho người bị áp bức,
đập tan mọi gông cùm…
…chia cơm cho người đói v.v…

Những ý tưởng này sẽ được chính ngôn sứ I-sai-a lấy lại khi đề cập đến Người Tôi Trung. Và đến lượt Đức Giê-su thì chính Ngài sẽ dựa vào đó để minh định sứ mạng cứu thế của Ngài khi tuyên bố : “Thần Khí Đức Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Đức Chúa” (Lc 4,18-19).

Mùa Chay : Cầu nguyện cho Công Lý & Hoà Bình
Thế thì không có gì hợp lý hơn khi khởi đầu Mùa Chay mà chúng ta cầu nguyện cho Công Lý & Hoà Bình, vì sứ mạng người Ki-tô hữu chúng ta không là gì khác hơn là cộng tác vào công trình cứu độ của Chúa Giê-su. Do đó thật là thích họp khi chúng ta cử hành thánh lễ hôm nay mà tưởng nhớ đến tất cả những nạn nhân của tàn ác, bất công, gian dối trên thế giới, đặc biệt nơi chính quê hương yêu dấu của chúng ta. Đó là những người dân oan bị mất đất, mất phương tiện sinh sống do một chính sách mang dáng vẻ công bằng khi khẳng định đất đai thuộc sở hữu toàn dân, nhưng thực chất chỉ tạo điều kiện cho đám quan tham thành những tên cướp ngày. Đó là những ngư dân bị giặc Tàu bắt ngay trong lãnh hải Việt Nam, những công nhân bị chủ nhân bóc lột tàn tệ mà không được bảo vệ, những người đi lao động nước ngoài bị lừa gạt, những phụ nữ, thậm chí trẻ em bị biến thành nô lệ tình dục, và còn biết bao thứ nạn nhân nữa, kể sao cho xiết !
Nhưng ở đây tôi muốn đặc biệt nói đến những người hiện đang bị giam cầm, tù tội. Đó là những người chấp nhận bao thiệt thòi, bao phiền toái cho bản thân và gia đình, chấp nhận hy sinh sự nghiệp, hy sinh hạnh phúc cá nhân, chấp nhận tù đày, thậm chí chấp nhận cả cái chết. Để làm gì ? Thưa để nói lên, để gào thét lên khát vọng thấy nhân quyền được tôn trọng, người dân sống tự do, đất nước có dân chủ, quốc gia được độc lập, lãnh thổ cũng như lãnh hải được bảo toàn. Những con người như thế, đúng là tinh hoa của dân tộc. Bất chấp những gì bị gán ghép cho họ, cái tội của họ là yêu tự do, yêu dân chủ, cái tội tày đình của họ là yêu nước, yêu một cách thiết tha, họ đã biểu lộ tình yêu đó một cách công khai, dũng cảm, và đã trả giá cho tình yêu đó bằng chính cuộc đời mình.

Những trường hợp điển hình
Có những tù nhân “chuyên nghiệp”, bởi sau khi được tha đã bị bắt trở lại như các ông Nguyễn Hữu Cầu, Nguyễn Bắc Truyển, linh mục Nguyễn Văn Lý. Có những người ở độ tuổi trung niên như ông Vi Đức Hồi, tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, anh Điếu Cày, hay chị Bụi Thị Minh Hằng.
Điều đáng để ý là có một số khá đông bạn trẻ thay vì hưởng thụ hay chấp nhận sống an phận thủ thường đã dấn thân tranh đấu cho chính nghĩa. Chẳng hạn các bạn Nguyễn Tiến Trung, Phạm Thanh Nghiên, Đỗ Thị Minh Hạnh, Paulus Lê Sơn, Huỳnh Thục Vy, hay 17 bạn sinh viên gốc Vinh bị bắt từ nhiều tháng nay mà chưa ai rõ vì tội danh gì.


Đoàn Văn Vươn
Trong số những người bị bắt, có hai nhân vật nổi bật trong lúc này, trước hết là anh Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng, người cựu quân nhân, kỹ sư nông nghiệp đã trắng tay sau 10 năm trời đầu tư tiền bạc và công sức, cuối cùng đã phải dùng đến vũ khí tự tạo để cất lên tiếng nói của con người chẳng còn gì để mất. Thật ra thì câu chuyện anh Đoàn Văn Vươn cũng không khác gì câu chuyện của bao nhiêu dân oan từ bắc chí nam mất nhà mất đất cách oan uổng, bất công, phi lý từ mấy chục năm nay rồi. Có khác chăng là anh Vươn dám phản ứng.
Nay thì đã rõ : việc thu hồi đất của anh Vươn là một việc làm sai luật pháp, do đó hành động của anh Vươn là một hành động tự vệ chứ không phải là chống người thi hành công vụ. Cần nói thêm rằng đây chỉ là mấy món vũ khí thô sơ, loại đạn hoa cải hoa cà gì đó, nếu trúng xa xa thì chỉ đủ làm trầy da, chảy máu là cùng. Thế nhưng mấy món đồ chơi đó đủ sức làm cho mọi người nghiệm ra sức mạnh của người dân khi bị đẩy đến bước đường cùng. Mai đây, khi không chỉ có một Đoàn Văn Vươn, nhưng cả trăm cả ngàn và nhiều hơn nữa, thì mọi thứ vũ khí trong tay nhà cầm quyền đều trở nên vô hiệu. Từ mấy chục năm nay đã có biết bao dân oan kêu ca, khiếu nại, hết địa phương tới trung ương mà tuyệt đại đa số các vụ khiếu kiện có được tích sự gì đâu. Nay phát đạn hoa cải của anh Đoàn Văn Vươn cho mọi người hiểu là tiếng kêu oan của anh đã vọng tới trời.
Có thể nói không quá lời rằng lần đầu tiên tiếng nói của dân oan Đoàn Văn Vươn đã tạo nên một dư chấn khiến chính quyền Việt Nam không thể tiếp tục chơi bài lỳ, nhưng đã buộc phải lên tiếng. Ai theo dõi tình hình cũng nhận ra rằng biến cố này là một cột mốc quan trọng trong cuộc đấu tranh đòi công lý. Chính vì vậy mà nhà thơ Trần Mạnh Hảo đã vô cùng phấn khởi khi sáng tác bài thơ mang tựa đề “Gió Tiên Lãng”.
Tôi xin trích một đoạn sau đây :
Lần đầu trong thời cộng sản
một người nông dân bắn vào chính quyền
đã chiến thắng.
Đoàn Văn Vươn,
gió Tiên Lãng thổi anh ra khắp nước
lấy mạng sống giữ ruộng vườn
khi chính quyền thành bọn cướp
từ thân phận con lươn
anh nổ súng trước
để được làm con người ;
đất của dân, máu và nước mắt
sao cướp ngày đến cướp mồ hôi ?
Chính quyền đối thoại với dân bằng súng,
cướp nhà cướp đất quen rồi ;
vụ cướp đầm tôm xã Vinh Quang, Tiên Lãng
súng của dân đã cất lời,
cả nước bênh người nông dân liều mạng,
lịch sử bừng hoa cải gió xuân ơi !…

Và bài thơ của Trần Mạnh Hảo kết thúc bằng mấy câu sau đây :
Đoàn Văn Vươn,
anh phải bắn để còn chân lý
chứng tỏ mình còn là người
khi lòng dân biến thành vũ khí
chính quyền sao nhốt được gió trời ?
Đoàn Văn Vươn
không ai nhốt được lịch sử
không ai bỏ tù được quê hương
gió Tiên Lãng dựng biển bờm sư tử
gió hoa cà hoa cải gió tình thương…

Chẳng phải ai cũng có tài làm thơ như Trần Mạnh Hảo, nhưng tiếng súng Đoàn Văn Vươn không chỉ gây hứng khởi cho Trần Mạnh Hảo, đó là điều ta không thể nghi ngờ.

Việt Khang

 Nhân vật thứ hai tôi muốn đề cập tới hôm nay là anh Việt Khang, người nhạc sĩ trẻ miệt vườn tỉnh lẻ chí mới được biết đến thời gian gần đây đặc biệt qua hai bài hát mang tựa đề “Việt Nam tôi đâu ?”“Anh là ai ?” Tác giả đã chứng kiến cảnh những người đi biểu tình chống Trung Quốc xâm lược  bị săn đuổi, đấm đá, có người bị giẫm lên mặt, một số bị bỏ tù. Và rồi người nghệ sĩ của chúng ta vừa đau xót, vừa ngỡ ngàng, đã thảng thốt đặt câu hỏi qua bài hát :
Xin hỏi anh là ai ?
Sao bắt tôi, tôi làm điều gì sai ?
Xin hỏi anh là ai ?
Không cho tôi xuống đường để tỏ bày
tình yêu quê hương này,
dân tộc này đã quá nhiều đắng cay.

Và đến đây thì người nhạc sĩ như nghẹn ngào trước viễn tượng mất nước, đau đớn và kinh ngạc trước cách hành xử tàn ác thô bạo của những người tự nhận là “bạn dân”. Việt Khang tiếp tục đặt câu hỏi :
Xin hỏi anh ở đâu
ngăn bước tôi chống giặc Tàu ngoại xâm ?
Xin hỏi anh ở đâu
sao mắng tôi bằng giọng nói dân tôi ?
Dân tộc anh ở đâu
sao đang tâm làm tay sai cho Tàu
để ngàn sau ghi dấu
bàn tay nào nhuộm đầy máu đồng bào ?

Và những câu tiếp theo cũng na ná như một lời tuyên xưng đức tin :
Tôi không thể ngồi yên
khi nước Việt Nam đang ngả nghiêng,
dân tộc tôi sắp phải đắm chìm
một ngàn năm hay triền miên tăm tối !
Tôi không thẻ ngồi yên
để đời sau cháu con tôi làm người
cội nguồn ở đâu
khi thế giới này đã không còn Việt Nam ?

Bài hát này không chỉ gây cảm xúc cho người Việt mà còn cho cả người nước ngoài quan tâm theo dõi thời cuộc ở Việt Nam. Chính vì vậy mà bài “Anh là ai” đã được chuyển qua Pháp ngữ, và được ca sĩ Antoine Figali hát để những người sử dụng tiếng Pháp cũng hiểu được nỗi niềm của Việt Khang, của mọi người Việt yêu nước, yêu độc lập, yêu tự do dân chủ.
Tiếng hát của Việt Khang không hừng hực lửa đấu tranh, lời ca không cầu kỳ, mang dáng vẻ đơn sơ, bình dị nếu không nói là ngây thơ như lời thỏ thẻ của một em bé, nhưng đàng sau cái giọng hiền hoà gần như yêu đuối là cả một ý chí sắt đá không biết đến sợ hãi,  bên cạnh cái ngỡ ngàng day dứt là cả một lòng yêu nước tha thiết nồng nàn. Chính vì vậy mà tiếng hát Việt Khang đã xé lòng người Việt tha hương đến độ chỉ riêng tại Hoà Kỳ và chỉ trong hơn 10 ngày đã có hơn 50.000 người ký thỉnh nguyện thư nhằm ủng hộ những người đang đấu tranh cho tự do dân chủ, đang đòi hỏi nhân quyền cho Việt Nam.

Thời sự dưới ánh sáng Lời Chúa
Qua những câu chuyện thời sự tôi vừa trình bày, rõ ràng là Lời Chúa toả ánh sáng lên những gì đang diễn ra trên đất nước chúng ta. Là tín hữu Chúa Ki-tô, bước vào Mùa Chay nếu ta đặt câu hỏi : ta phải làm gì đây, phải cố gắng sống thế nào cho đẹp lòng Chúa, thì quan ngôn sứ I-sai-a, Chúa đã cho chúng ta câu trả lời. Không những thế, Chúa còn cho ta những tấm gương sống động như đã nói trên đây, và còn biết bao nhiêu tấm gương khác nữa. Tất cả đang trả giá để bày tỏ lòng yêu nước trước hiểm hoạ xâm lăng, để nói lên khát vọng tự do dân chủ, để đấu tranh cho công lý, cho hoà bình. Họ không phải là những người ngồi trước bàn phím ung dung đặt câu hỏi : phải lên tiếng hay không lên tiếng. Họ cũng không dừng lại nơi những kiến thức thâu thập được từ những buổi tập huấn về học thuyết xã hội của Giáo Hội Công Giáo, và cứ coi như học thuộc bài để trả cho thầy là xong.

Công an ngang nhiên chụp hình quay phim ngay trong lúc LM Tỉnh đang giảng,
như để “hù dọa” mọi người. Nhưng Cha Tỉnh vẫn coi như không có gì.

Kết luận
Sống dưới chế độ độc tài toàn trị, ý chí người dân bị tê liệt vì sợ hãi. Đó là lý do khiến nhạc sĩ Tô Hải trong cuốn Hồi Ký của ông đã tự nhận mình là một “thằng hèn”. Điều hiển nhiên là khi công khai nhìn nhận mình là một “thằng hèn”, Tô Hải không còn là một thằng hèn nữa. Có điều phải vượt qua tuổi 70 Tô Hải mới công khai nhìn nhận điều đó. Còn Việt Khang và những bạn trẻ tôi đề cập đến trên đây không chờ đến khi mắt mờ chân chậm mới bày tỏ khát vọng tự do, dân chủ, mới dấn thân đấu tranh cho công lý, mới tìm cách thể hiện lòng yêu nước và chấp nhận trả giá.
Hôm nay, chúng ta họp nhau để cầu nguyện cho công lý và hoà bình, để tôn vinh Thiên Chúa là Đấng làm Chủ lịch sử. Qua những diễn biến ở Bắc Phi và Trung Đông, điều hiển nhiên là khát vọng dân chủ tự do đang đẩy lùi các chế độ độc tài toàn trị, mời gọi chúng ta xác tín rằng không có gì mà Thiên Chúa không làm được. Có điều Thiên Chúa cần chúng ta tiếp tay với Ngài. Ước gì chúng ta đừng để cho Thiên Chúa thất vọng.

Sài Gòn, ngày 26 tháng 02 năm 2012
Pascal Nguyễn Ngọc Tỉnh ofm



CsVN… HÈN VỚI GIẶC TÀU, ÁC VỚI LINH MỤC…HÈN ƠI LÀ HÈN !!!!

Tối hôm qua vào trang Web của Dòng Chúa Cứu Thế bên Việt Nam đọc thấy bản tin nầy Lãng Tử chịu không được. Một vị Linh Mục chỉ vì đi làm lễ đám tang cho một Giáo Dân mà bị bọn “xã hội đen” đánh đến bầm dập như thế vì bị cho là làm trái…LUẬT “TỰ DO TÔN GIÁO”. csVN thật ra chỉ là một lũ quỷ dử, một loài dã thú biết nói tiếng người…
============================================
Kontum: Ai tổ chức đánh đập cha Nguyễn Quang Hòa?

VRNs (27.02.2012) – Kontum – Chuyện một linh mục của giáo hội Cao Nguyên Trung phần Việt Nam bị đánh đập tàn nhẫn tại rừng cao su, trên đường đi dâng lễ về đã làm dư luận trong và ngoài nước “nóng” mấy hôm nay. Không một ai lên tiếng chịu trách nhiệm vụ đánh đập linh mục. Kể từ lúc bị nạn đến nay là 4 ngày rồi, những vết thương bầm tím đầy đau đớn trên người của linh mục Nguyễn Quang Hòa đã và đang để lại nhiều suy nghĩ và cảm giác xót xa cho mọi người ở khắp nơi.


Sự việc diễn ra rất nhanh, đại khái thế này:
“Sau khi Cha Hòa đi dâng lễ an táng ở làng Kon Hnong, xã Đăk Hring, huyện Đăk Hà, tỉnh Kon Tum về đến rừng cao su, cách quốc lộ 14 khoảng 3 km, ngài đang vừa đi vừa thì thầm bài thánh ca trong lễ an táng sáng nay thì nghe tiếng xe chạy gần, rồi bỗng một tiếng bộp ở sau lưng, đau đến quắn người.
Ngài choáng váng, chưa kịp phản ứng gì thì liên tiếp bị 2 thanh sắt 3 vuông (sắt vuông 3 cm) lần lượt đánh vào người một cách tới tấp. Ngài đau đến nỗi không thể rú ga nhanh hơn được, tưởng chừng như bị té, thì bị ba tên thanh niên đuổi lên chặn đầu lại, đánh tiếp. Ngài té xuống xe và đưa hai tay lên che đầu, sợ bị bể đầu thì chết.
Chúng có 3 người, một người chạy xe, còn hai người cầm 2 thanh 3 sắt ba vuông đánh liên tiếp vào đầu, tay, vai, lưng, bụng khiến ngài quỵ xuống bên chiếc xe gắn máy. Chúng nó đánh một cái trúng ngay chiếc đồng hồ đeo tay, chiếc đồng hồ bể nát văng ra, kéo cổ tay ngài bị rách một đường.
Liên tiếp những cú đòn kinh ác, ngài thấy máu từ trên tay chảy xuống và trong người chảy ra ướt cả áo. Ngài bỏ chạy vào rừng, chúng đuổi theo đánh tiếp. Ngài chạy xuống một triền dốc, cảm thấy không ổn, ngài lại chạy lên dốc cao, bọn chúng đuổi theo tiếp. Nhưng thật may mắn cho ngài, sau khi bị đánh bầm dập như thế, ngài vẫn còn tỉnh và nghĩ đến việc thủ thân. Ngài quay lại, chúng nó từ dưới chạy lên, thấy ngài chuẩn bị phản công, bắt đầu chúng “thấy sợ”, tức thì rút lui. “Đánh thế là đủ rồi”. Khi quay lại hiện trường, cha Hoa thấy xe gắn máy bị đánh bể nát, còn chiếc đồng hồ thì chúng nó ném vào hồ nước gần đó. 


Nguyên nhân dẫn đến sự việc trên chưa ai biết và cũng chưa có ai đứng ra nhận trách nhiệm. Hậu quả là một linh mục bị đánh bầm dập toàn thân, bác sỹ khám cho ngài khẳng định: ngài bị dập phổi.

Tòa giám Mục Kontum cho biết:
“Từ trước đến nay vùng xung quanh Giáo xứ Kon Hring này chỉ được làm lễ Chúa Nhật tại trung tâm, hoặc những điểm được phép, các làng lân cận khác thì kể cả lễ an táng chính quyền xã cũng không cho phép làm (trái với luật Tôn Giáo Nhà Nước đã ban hành về lễ tang, giỗ, có quyền làm tại tư gia).
Nhiều lần trao đổi với Chính Quyền Xã, họ vẫn không đồng ý. Nhưng các Cha vẫn làm theo Luật, làng Kon Hnong này Cha Hoa đã dâng lễ an táng 5 lần, lần này bị như thế này? Không biết do ai chỉ đạo?” (nguồn: giaophankontum.com).


Riêng những người dân trong khu vực đã cho biết: “nhóm côn đồ” này vừa mới từ trại tù về, các thanh niên khoảng độ tuổi hơn 20, đang được “giáo dưỡng” bởi chính quyền địa phương xã. Người dân còn cho biết trước khi hành động, bọn chúng đã đến 1 cơ sở làm cửa sắt gần đó để mua cắt 2 thanh sắt.

Không biết lý do gì mà bọn chúng đón đường đánh đập Cha Hòa?!! Từ Nhà xứ Kon Hring đến làng Kon Hnong là 10km, từ làng Kon Hnong ra đường Quốc Lộ là 3km. Như thế, dân chúng thắc mắc tại sao chính quyền địa phương quản lý yếu kém đến không đảm bảo an ninh cho người dân giữa ban ngày ban mặt. (nguồn: giaophankontum.com).
Trước đó khoảng 5 ngày, một linh mục bạn gặp và hỏi ngài;
“sao rồi, chính quyền ở trên Kon H’ring nó có làm khó dễ cậu như ở dưới mình không vậy?”
Ngài trả lời:
“có gì đâu, chính quyền cấm dâng lễ ở chỗ này thì mình đi chỗ khác chứ lo gì!!!”.

Và quả thực, ngài rất bình tĩnh, cho đến hôm nay khi chúng tôi tới thăm, ngài vẫn thế, nhưng mọi người thì cảm thấy lo. Người ta lo cho ngài một phần, lo cho tính mạng các linh mục ở Tây nguyên lại là phần lớn hơn nữa.

Quyền tối thiểu của một công dân là được sống và được an toàn trên chính quê hương đất nước của họ. Một công dân bình thường bị đánh đập, hay bị xúc phạm vì bất kể một nguyên nhân nào đó thì cũng được pháp luật bảo vệ, nhưng đây lại là một linh mục thì việc bảo vệ kia chắc chắn phải được quan tâm đặc biệt. Nhà nước nào không tôn trọng bậc tu hành, nhà nước đó sẽ không tồn tại được!


Giờ này, cả giáo phận Kontum đang ngày đêm cầu nguyện cho cha Hòa sớm bình phục. Nhưng họ cũng cầu nguyện cho chính họ dám can đảm chịu đựng những nỗi đau thương oan khuất để đoàn kết, yêu thương nhau và xây dựng Hội Thánh.
Họ cũng không cầu nguyện cho 3 người thanh niên và những người đứng sau vụ việc kia sớm bị đưa ra ánh sáng xét xử, nhưng họ cầu nguyện cho chính họ dám tha thứ cho kẻ thù của mình. Giáo phận Kontum đang chọn lựa con đường làm người đúng nghĩa và làm con Chúa thực sự.

Tiểu Kha

Monday, February 27, 2012

Chúng ta sắp đạt được con số 100,000 chử ký…


Tính đến 9:00pm hôm nay (giờ Cali.) thứ Hai 27/02/2012 con số chử ký vào thỉnh nguyện thư gởi TT Obama đã vượt qua con số 90,000 rồi, hy vọng nội trong tuần nầy chúng ta sẽ đạt được con số 100,000 chử ký.

Vậy là chúng ta sẽ có hơn 100,000 lá phiếu bày tỏ nguyện vọng cùng đồng hành với phái đoàn VN Hải Ngoại đến Tòa Bạch Ốc để nói cho họ biết là chúng ta muốn có Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền cho Việt Nam.

Hãy cùng nhau tiến lên, chúng ta cố gắng vượt qua con số 100,000 chử ký để làm hành trang tiến vào…VƯỜN HỒNG của Tòa Bạch Ốc.
Ngày hôm đó tôi tin là sẽ có những Đồng Hương khác yểm trợ bên ngoài Tòa Bạch Ốc…cứ tưởng tượng sẽ có một rừng cờ vàng phía ngoài Tòa Bạch Ốc, trong khi  TT Obama đang tiếp  phái đoàn VN tỵ nạn bên trong…là Lãng Tử tôi thấy vui lắm rồi.


Cảm nghĩ của các nhà tranh đấu tại VN






Sunday, February 26, 2012

Hollywood speaks out about VIET KHANG



Tôi Không Thể Lặng Thinh


Khi nghe tiếng hát của một thanh niên lứa tuổi cháu, con vang lên trên làn sóng . . .
" tôi không thể ngồi yên . . . " , người lính già 73 này cảm thấy rúng động cả châu thân.  Đau đớn quá cho đồng bào tôi . Tủi nhục quá cho dân tộc tôi . Can đảm quá cho người tuổi trẻ anh hùng . Trước gông cùm của một chế độ bạo tàn mà anh dám hiên ngang cất cao tiếng hát như một lời ai oán , như một lời hịch gọi hồn sông núi , lời ca nhẹ nhàng mà chắc nịch , lên án cả một tập đoàn thống trị bán nước , buôn dân. Âm vang của lời ca truyền đi như cơn sóng vỗ , tràn đi khắp đại dương , vượt qua bao tầng mây , đến tận cùng tâm khảm của hàng triệu con tim khắp năm châu .
Nhìn lại mình,  - sao lặng nhìn như một kẻ bàng quan ?  

Cuộc vận động cho  Việt Khang và các nhà đấu tranh cho quyền làm người ở Việt Nam đã phát khởi. Kẻ thù và tay sai lập tức phản công . Nhiều mũi dùi nhắm vào nhóm chủ trương nhằm triệt hạ hay làm suy yếu  cuộc vận động cho Nhân Quyền tại Việt Nam . Họ gán ghép hình ảnh , tung tin đồn thất thiệt vô cùng hạ cấp , mà nếu không ai làm sáng tỏ , sẽ có lắm kẻ nghi ngờ hoặc tin theo .
Không lẽ tôi để cho họ cô đơn ? Không lẽ tôi ngồi yên , chờ cho đến khi họ chán nản , buông xuôi ? Bao nhiêu người thiện tâm cũng đã từng buông xuôi vì cô đơn như thế .
Nhiều nhân tài trong thế hệ trẻ ngần ngại không dám dấn thân vì sợ bị vùi dập .  
-Không được . Nếu người bạn trẻ VIệt Khang đối diện với bạo quyền  mà dám hiên ngang , dõng dạc nói rằng  " tôi không thể ngồi yên"  , thì nơi đây , trong an bình , yên ấm , có lẽ nào tôi không thể nói được một câu , dù chỉ với riêng mình :
" tôi không thể lặng thinh " ?

Tôi phải lên tiếng , như  nhạc sĩ Anh Bằng đã nói , phải lên tiếng để vạch trần những trò bịp bợm của lũ tay sai Tàu cộng và Việt cộng , để cho những người có khả năng , có tâm huyết  cảm thấy ấm lòng mà tiếp tục phục vụ tha nhân .
Vâng , tôi không thể lặng thinh , không thể để cho những tư tưởng yếm thế , nhu nhược , đố kị  làm mờ nhạt đi lý tưởng cao đẹp của khối người Việt hải ngoại , tuy đang sống trong tự do , vẫn ngày đêm vọng hướng về quê nhà , tranh đấu cho quyền sống , quyền làm người  cho dân tộc mình .
Tôi phải lên tiếng , tiếp sức cho những tiếng nói can đảm , phản bác luận điệu ru ngủ của những con mọt sách .  Vì thế mà sau mười năm về hưu , tránh xa mọi tranh chấp , người lính già 73 này đã  lại phải lên tiếng , tiếp tay cho cuộc vận động Nhân Quyền cho đồng bào tôi ở quê nhà . Tôi vui vì biết mình đang xếp hàng cùng với  đoàn quân chữ ký đòi quyền sống cho đồng bào , cảnh giác nguy cơ mất nước đang hiện ra mỗi ngày một thêm rõ  với lá cờ sáu (6) sao của Trung cộng xuất hiện tại Việt Nam trong những ngày gần đây .
Tôi không mong cầu cái gì cho riêng mình.   Điều tôi mong cũng là điều mong ước của hàng triệu con tim , là cho quê nhà , nơi đó chỉ còn có bạo lực của công an , và báo-chí  chỉ còn xếp hàng bên lề phải .

Tôi cảm thấy bớt hổ thẹn với Việt Khang . Tôi không còn cảm thấy  xấu hổ khi nhìn các anh chị em nghệ sĩ bừng bừng khí thế trong những bản Hùng ca sử Việt . Cám ơn Việt Khang . Cám ơn anh chị em nghệ sĩ của Asia. Cám ơn các bạn đồng hành . Tất cả đã cho tôi niềm vui cuối đời .

Ca nhạc sĩ vs. chính trị gia


Khác với những lần gặp gỡ mang nặng tính " xã giao "  trước đây của các Tổng Thống Mỹ với cộng đồng Việt Nam ở Mỹ trước các mùa bầu cử , cuộc gặp gỡ vào ngày 5 tháng 3 tới đây có nhiều yếu tố tích cực hơn và có nhiều hi vọng hiệu quả hơn. Đây không phải là kết quả của một  lời xin xỏ hay yêu cầu , mà là kết quả của một cuộc trưng cầu dân ý , do chính toà bạch ốc đặt ra. Mức tiêu chuẩn " challenge" đặt ra , không những đã đạt được , mà còn vượt qua  rất nhiều , trong một thời gian kỷ lục , chưa từng có kể từ khi cuộc trắc nghiệm này được đặt ra . Do đó , cuộc hội kiến lần này sẽ có nhiều sự kính nể hơn . Sau lưng những người Việt này có tới hơn 65 ngàn chữ ký  kiểm chứng được . Các viên chức toà bạch cung sẽ phải đối diện với một tập hợp gần cả trăm ngàn người , nên cung cách hành xử hẳn nhiên phải khác .

Một yếu tố khác khiến cho  các viên chức trong chính quyền liên bang sẽ đến dự với một xúc cảm khác thường , một thiện cảm chưa gặp mà đã có. Đó là yếu tố  ca nhạc sĩ Việt Khang. Họ đã yêu cầu được nghe hai bài ca yêu nước  của Việt Khang . Họ sẽ được nghe lời ca nhẹ nhàng, thanh thoat của anh , không hề có một nốt nhạc bạo động , hận thù . Họ  sẽ được hiểu nội dung bài ca , nồng nàn yêu nước, chống ngoại xâm. Họ sẽ được nghe Trúc Hồ và các ca sĩ của ASIA trình bày những nốt nhạc tình tự quê hương . Họ không những sẽ kính trọng mà con tim của họ cũng sẽ được chinh phục . Và đối với người Âu Mỹ , tại những quốc gia tiên tiến  , việc bắt giữ không cần loan báo lý do một ca nhạc sĩ trẻ , hiền lành và yêu nước như vậy là một hành động ghê tởm , không có gì có thể biện minh được .

Sự khác biệt trong không khí của cuộc hội kiến lần này cũng sẽ dẫn tới những kết quả khác biệt. Chúng ta không mong đợi một chiếc đũa thần hay một phép lạ nào, mà chỉ muốn thấy một khởi điểm tốt đẹp cho một cuộc vận động chính trị  rộng rãi và sâu xa hơn . Biết đâu ông Obama cũng sẽ cảm thấy hứng thú , đích thân đến dự ?

Lê Phú Nhuận (Người lính già 73)